Nhạc Vàng
Tạ từ trong đêm
1. Thăm thẳm chiều trôi khuya anh đi rồi sao trời đưa lối. Khi thương mến nhau hai người hai ngả tránh sao bồi hồi. Hẹn gặp nhau đây đêm thâu lá đổ sương giăng kín mờ nhạt nhòa ước mơ. Đã gặp nhau rồi sao em không nói sao em cúi mặt em giận hờn anh chăng.. 2. Anh hiểu rồi đây khuya nay em về trăng gầy soi bóng. Nên em cúi mặt ngăn dòng nước mắt phút...
Nhật ký đời tôi
1. Ngược thời gian, trở về quá khứ phút giây chạnh lòng. Bao nhiêu kỷ niệm, bao nhiêu ân tình chỉ còn lại con số không. Ai thương ai rồi và ai quên nhau rồi. Trong suốt cuộc đời tương lai trả lời thôi.. 2. Một mùa xuân, năm nào hai đứa ngắm hoa đào rơi. Lo cho số phận, lo cho duyên mình sẽ thành một kiếp hoa. Sớm nở tối tàn, đời ai không một lần. Quen biết...
Nắng chiều
1. Qua bến nước xưa lá hoa về chiều. Lạnh lùng mềm đưa trong nắng lưa thưa. Khi đến cuối thôn chân bước không hồn. Nhớ sao là nhớ đến người ngày thơ. 2. Anh nhớ trước đây dáng em gầy gầy. Dịu dàng nhìn anh đôi mắt long lanh. Anh nhớ bước em khi nắng vương thềm. Má em mầu ngà tóc thề nhẹ vương. ĐK:. Nay anh về qua sân nắng chạnh nhớ câu thề tim tái tê.
Mùa đông của anh
1. Ngày nào em yêu anh, em đã quên trong cay đắng tuyệt vời. Ngày nào anh yêu em, em đã quên với trời hạnh phúc mới. Anh ơi đông lại về từ trăm năm lạnh giá. Tim em như ngừng thở, từ sau ân tình đó. Anh nghe không, mùa đông, mùa đông. 2. Ngày nào ta xa nhau, em bước sâu trong vũng tối nhạt nhòa. Từng mùa đông theo qua, em đã quên với đỉnh đời băng...
Mưa nửa đêm
1. Đêm chưa ngủ nghe ngoài trời đổ mưa, từng hạt rơi. Gác nhỏ đèn le lói bóng dáng in trên tường loang. Anh gối tay tôi để ôn chuyện xưa cũ gói trọn trong tuổi nhớ.. 2. Tôi muốn hỏi có phải vì đời chưa trọn vòng tay. Có phải vì tâm tư dấu kín trong thư còn đây. Nên những khi mưa nửa đêm làm xao xuyến giấc ngủ chưa đến tìm.. ĐK: Ngoài hiên mưa tuôn mưa...
Nếu anh đừng hẹn
1. Lỡ yêu rồi làm sao quên được anh ơi. Những đêm buồn nhìn về dĩ vãng xa xôi. Đếm bao kỷ niệm là bao nhiêu tình. Mà đành quên sao, anh giờ đành quên sao. Tình mình hôm nao đâu ngờ rằng chiêm bao. Nhớ thương ôi là bao.... ĐK: Nhớ lúc anh giã từ chiều phai cuối trời. Nhìn hoàng hôn rơi nắm tay anh buồn khẽ nói. Mình yêu nhau mãi suốt đời nghe em. Chiều kia...
Ngỏ hồn qua đêm
1. Chiều bàn giao cho vùng đêm đen biên giới. Theo cánh quân, anh đóng ven lưng chừng đồi. Nghe muôn côn trùng than trong đêm trường. Sầu thương thế nhân, hồn run tìm thức. Quay trong vùng thương nhớ. Len lén đưa anh qua bến mộng ngày xưa. 2. Chuyện ngày xưa, chia đều ra hai phe đánh. Anh lấy cây làm súng bên em diệt thù. Phe kia ngang tàn, xua quân đốt nhà đuổi hai đứa ta.
Người ngoài phố
1. Người đi đi ngoài phố, chiều nắng tắt bên sông. Người đi đi ngoài phố, bóng dáng xưa êm đềm. Thành ghế đá chiều công viên. Ngày xưa, ngày xưa, ngày xưa đã hết rồi. 2. Người đi đi ngoài phố, chừng bỡ ngỡ bơ vơ. Người đi đi ngoài phố, mấy dấu chân lạc loài. Hình bóng cũ người xa xưa. Còn đâu, còn đâu? Tình duyên đã lỡ làng. ĐK: Thôi chia tay nhau từ đây nghe...
Nhà anh nhà em
Intro: ---. 1. Nhà anh nhà em cách hai đoạn đường dài. Tuy xa mà gần tuy gần mà xa. Rồi còn xa mấy nữa khi em đi lấy chồng. Một chiều thu úa lá một con đò sang sông. Một cõi lòng băng giá một thoáng buồn mênh mông. ĐK: Anh đến mừng em trong tiệc cưới. Ra về men rượu ngấm buồng tim. Gió khuya lạnh mảnh hồn đơn lẻ. Một ánh sao rơi chìm trong đêm. Anh...
Nối lại tình xưa
Intro: ---. 1. Về đây bên nhau, ta nối lại tình xưa. Chuyện tình mà bao năm qua, anh gói ghém từng kỷ niệm,. Vai nắng con đường xưa, những chiều hẹn nhau mưa đổ. Mưa ướt lạnh vai em, anh thấy lòng mình xót xa. Mùa thu năm nao, anh với em gặp nhau. Tưởng rằng mình quen nhau thôi khi đã biết thì yêu rồi. Đôi trái tim chờ nhau, hứa hẹn mùa đông muôn thuở. Sương buốt...
Nỗi lòng người đi
1. Tôi xa Hà Nội năm lên mười tám khi vừa biết yêu. Bao nhiêu mộng đẹp yêu thương thành khói tan theo mây chiều. Hà Nội ơi! Nào biết ra sao bây giờ. Ai đứng trông ai ven hồ khua nước trong như ngày xưa. 2. Tôi xa Hà Nội năm em mười sáu xuân tròn đắm say. Đôi tay ngọc ngà dương gian tình ái em đong thật đầy. Bạn lòng ơi, ngày ấy tôi mang cây đàn.
Qua cơn mê
1. Một mai qua cơn mê, xa cuộc đời bềnh bồng tôi lại về bên em. Ngày gió mưa không còn nên đường dài thật dài, ta mặc tình rong chơi. Cùng nhau ta sẽ đi sẽ thăm bao nơi xưa xui một thuở lênh đênh. Ta sẽ thăm từng người sẽ đi thăm từng đường, sẽ vô thăm từng nhà. ĐK: Tình người sau cơn mê vẫn xanh. Dù bao tháng năm đau thương dập vùi. Trường quen vắng...