Nhạc Trữ tình
Chuyến đi
1. Người đi để lại cho đời. Câu thơ câu hát một thời trần gian. Người đi mộng đời vừa tan. Bước theo cơn mộng dài ngàn đời sau. Chorus :. Căng đôi dây buồm trên bến. Ai ven sông còn lưu luyến. Chia tay nhau hẹn tái duyên. Đã đến lúc quên ưu phiền. 2. Ra đi không hẹn quay về. Biết đâu là bến, biết đâu bờ mê. Ra đi có gì ước thề ?. Quên dần theo...
Một lần tan vỡ
1. Cuộc tình khi đến rồi đi. Đôi bên không còn chi, nếu đã không duyên gì. Một lần chung lối rồi thôi. Không thấy như lẻ loi, thoáng tin yêu qua rồi. Đoạn đường sau đấy còn ai. Đưa đón trong ngày mai, thao thức trong đêm dài. Tình người khi đã lìa xa. Như ánh trăng khi tà còn màn đêm bao la. Chorus :. Bao đam mê thề nguyện giây phút ban đầu. Mau buông trôi nổi...
Bụi tro
1. Làm sinh linh nhỏ bé. Giữa thiên hà mênh mông. Phận người phàm như thế. Đến là hạt hư không. Tạo nên từ bụi đất. Mang hơi thở thần khí. Rồi mai về nơi ấy. Đường giữa mây trắng trời.. ĐK1:. Cõi hư vô hợp tan. Đừng mất đi thời gian. Cuộc sống thêm lầm than. Vì sân si ai oán.. Giữ thân tâm bình an. Và nhớ sinh từ đâu. Bụi đất cũng là ta. Dòng nước trôi...
Thương như con ruột
1. Do nhân duyên lành, tình cờ mẹ gặp các con. Dù lần đầu thôi, như thân quyến nhau kiếp nào. Không trực tiếp sinh, mẹ nhận làm mẹ các con. Như mẫu tử nhau, còn hơn mang nặng đẻ đau.. 2. Mẹ dẫn các con, học chữ, học nghề, học Phật. Học kỹ năng sống, sống trọn cuộc đời thanh cao. Mẹ rất mừng vui, nhân duyên kiếp sống nhiệm mầu. Mẹ luôn đùm bọc, thương yêu các con...
Bên dòng Đăk Bla
Bên dòng Đak-b-la, ngất ngưởng say. Bên dòng Đak-b-la, sao không nghe tao gọi. Chúng mày đã thành người xưa bên dòng sông này.. Dak-b-la ơ hờ. Dak-b-la ơ hờ.. Này, lồng lộng trời xanh, này núi non trập trùng. Suối hợp về thành sông. Sông trôi đi, trôi đi làm ơ biển. Ta thì đi tìm bạn, xin hỏi dòng Đak-b-la. Xin hỏi dòng Đak-b-la.. Ơ ơ ơ ơ ơ ơ ơ ớ. Ơ ơ ơ ơ ơ ờ.
Tình đã rời xa
1. Em đi rồi, mưa chiều dâng ngập lối. Anh tự mình, lau nước mắt người ơi. Nghe cô đơn, len vào trong mộng mị. Còn riêng anh, hiu hắt giữa cuộc đời.. 2. Em đi rồi, đâu còn ai hờn dỗi. Đâu ai còn, khe khẽ nói yêu ai. Câu yêu đương, đưa anh vào mộng đẹp. Dỗi hờn anh, trong tiếng nấc đêm dài.. ĐK:. Đôi bàn tay, ngày nào trao hơi ấm. Nay theo người, đi xa...
Đời em nhiều nước mắt
1. Nỗi buồn em người hỡi khi lỡ một lần yêu. Mang bao nhiêu tủi hờn. Anh nỡ bỏ ra đi khi con còn bé nhỏ. Bỏ mặc em lẻ loi.. 2. Buồn đau này ai thấu khi người đã ra đi. Em cô đơn lối về. Bao nhiêu nỗi buồn đau một mình em nhận lấy. Còn anh vui với đời.. ĐK:. Anh vui anh say bỏ mặc em ngày tháng. Một mình em với em. Trong đêm tối...
Cánh phượng sầu
Mùa phương xưa tôi tiễn đưa một người em gái nhỏ. Rồi phương qua tôi thiết tha đón người em trở lại. Phượng đành xui chi cho đôi đứa chia ly đôi người đôi ngả. Đường xưa lối này người em chốn đây bỏ đi mất rồi còn một mình đơn côi.. Nhặt phương rơi tôi nhớ thương thương em thuở nào. Trường còn đây đâu tiếng ve não nùng xao xuyến lòng. Hỏi người đi có nhớ nhung chi...
Như chiếc lá rơi
1. Tình mình như lá rơi để anh còn đơn côi. Lá rơi xuống bờ sông nên em đi lấy chồng. Anh đứng ở cuối dòng hỏi lòng có buồn không?. 2. Một ngày nước mắt rơi vì lời nói đầu môi. Mắt kia đang đứng nhìn để anh ôm bóng hình. Em khóc riêng một mình anh chờ đến bình minh.. ĐK:. Ai ơi nhớ ngày thơ ấu thơ có cô bé dại khờ. Hay đứng ở ven bờ...
Từ độ thu sang
1. Trời buồn hiu hắt những khi vào tối. Đường trần lê bước gió mưa ngập lối. Nhìn từng chiếc lá đã phai úa rồi. Lữ thứ nỗi niềm đơn côi. Lệ tràn bờ mi tựa gối.. 2. Từ độ thu sang cuốn trôi vạt nắng. Để hồn lạnh lẽo cửa tim quạnh vắng. Nghẹn ngào đưa tiễn dưới mưa chết lặng. Phủ kín mây sầu đan giăng. Cõi lòng này ai thấu chăng.. ĐK:. Thu sầu… thu khóc. Duyên...
Giọt nhớ giọt thương
Bài thơ em viết ru anh trăm năm lỗi hẹn mộng đành chia phôi. Bao năm cách biệt phương trời sao lòng vẫn mãi bồi hồi xót xa. Ru hoài một bản tình ca mặc cho sương gió bay qua mái đầu. Nhờ thơ vơi bớt u sầu, nhờ thơ bắc lại nhịp cầu nhớ thương.. Người yêu ơi, bao mùa thu đã đi qua cuộc đời. Người yêu ơi, bao mùa lá đổ người đi về đâu. Chiều bâng...
Chuyện xưa
Theo trăng hai đứa ra đồng. Gió vừa giũ hạt thơm nồng là nồng mùi quê. Trải tình lên vạt là vạt duyên thề. Trăm năm giữ trọn tình quê muôn vàn.. Tháng ngày khấp khởi đường làng bà con tấm tắc. Cau vàng trầu xanh nào ngờ em lại rẽ. Nào ngờ em lại sang bến khác. Ngoái anh bên bờ ngoái anh bên bờ. Ngoái anh bên bờ.. Dù xưa dù người đã xa. Trong anh vẫn nhớ...