Nhạc Trẻ
Duyên tình cô Ba
1. Em ở miền Tây, tên gọi hai tiếng cô Ba. Con gái nhà quê, tuổi xuân nét thơ mặn mà. Tâm hồn phơi phới, vui sống chẳng màng lợi danh. Sớm hôm cần lao, sống nơi bến quê yên lành.. 2. Anh Sáu làng bên, anh thầm thương nhớ cô Ba. Chẳng ngỏ lời yêu, bởi anh áo nâu bụi trần. Đêm nằm thao thức, vương vấn, thấy lòng bâng khuâng. Ước mong ngày sau, bến sông nước chung...
Chẳng màng thế gian
1. Chúng ta yêu nhau có gì là sai. Cứ bên nhau đi mặc kệ ngày mai. Mặc kệ lời nói, mặc kệ dèm soi. Ánh mắt người đời!. 2. Chúng ta yêu nhau chỉ cần mình vui. Hiểu nhau tin nhau, chỉ cần vậy thôi. Sớm mai trời sáng, thức giấc cùng nhau. Thấy yên bình rồi.. ĐK:. Chẳng màng thế gian, đưa anh cầm tay. Chỉ cần trái tim ta không đổi thay. Chẳng cần phải mong cho...
Khi nào ta gặp lại
1. Khi nào ta gặp lại? Khi nào ta gặp lại lần nữa em ơi!. Anh chẳng muốn mình phải trở thành lão già lạc loài ở nơi đây!. Và mỗi ngày thật dài, nhớ lắm ôi gương mặt em. Tự nhắc mình sự thật nay đã mãi xa rời em!. 2. Khi nào ta gặp lại? Khi nào ta gặp lại lần nữa em ơi!. Anh chỉ muốn nằm dài và nhìn dòng thời gian cứ thế trôi đi!.
Chữ hiếu chữ đời
1. Luôn yêu thương gánh vác con trăm đường. Là cha âm thầm chịu bao gió sương. Mẹ luôn quan tâm chịu nắng mưa nhọc nhằn. Dõi theo từng, bước chân con lặng thầm.. 2. Năm tháng vô tình rồi con cũng khôn lớn. Chợt thấy mẹ đã già hơn. Ngày tháng trôi nhanh còn nhiều lời chưa nói. Mà tóc cha cũng đã không còn xanh.. ĐK:. Nợ cha một chữ yêu thương nợ mẹ tuổi xuân héo mòn.
Ai có dư hạnh phúc
1. Người dư hạnh phúc nhường tôi một cân. Dậy ba giờ sáng bỗng thấy mình cần!. Người dư giấc mộng đổi ngang lấy bằng. Những vết thương lòng, được không?. Niềm vui người có thì tôi sẽ mua. Nỗi buồn người lấy thì tôi sẽ cho. Chắc tôi sẽ giàu nếu bán hết được. Nỗi đau đã từng.. 2. Người thương mình thế mà tôi thì không!. Còn tôi lại khóc vì người mình yêu. Tất cả chỉ là...
Sự nghiệp chướng
Giọt nước mắt vướng trên khuôn nhạc, tưởng ngọc ngà đá quý anh yêu bạc. Thấy tiếng vang oanh tạc, nàng đành lòng lấy bức tranh sơn vàng. Vốn có một vườn hồng, chuyện tình yêu có một người trồng. Người tôi yêu, xa hoa, trăng hoa, tính đào hoa, tiếc thay bản nhạc tình. VƯỚNG.. Hay cách khác thì em gọi anh đây là CHƯỚNG. Chướng ngại, chướng mắt, và chướng tai, ngủ nướng cụ thể là nướng khoai.
Về quê xưa
1. Về quê hương xưa, về nghe hương mạ mới. Tiếng tu hú kêu, bờ tre trưa gió thổi. Nhánh bần đong đưa, cầu tre lắt lẻo. Kẽo kẹt như tiếng võng đưa, ru điệu ầu ơ.. Về quê hương xưa, về ngủ trong chòi lá. Gió sông thổi nhẹ, thoáng mùi hương đồng lúa. Hương bưởi hương cau, thương nồi canh bông súng. Nồi canh chua đó, thơm ngát hương ngò om.. ĐK:. Về quê hương, về với cội...
Đêm xa người
1. Đêm tiễn người về, về đi nhé để riêng ta ngồi nghe. Nghe tiếng buồn giun dế ủ ê giữa đêm lạnh giấc mê. Trăng soi bóng hình ai trong suốt đêm dài một nỗi u hoài. Sương lạnh xuống đời giun dế vai gầy tỏ bày.. Hồn còn nghe dịu êm từng tiếng đàn. Vọng về tim nỉ non lời trách hờn. Hẹn hò xưa còn đây mà nỡ quên rồi đấy. Quá thênh thang một nỗi đau...
Yêu như người điên
1. Giọt buồn vương trên nhành lá. Long lanh ký ức xưa vỡ òa. Để thời gian chôn vùi những buốt giá. Chuyện tình ta theo gió bay mãi trôi xa, thật xa.. 2. Người từng yêu thương là thế. Sao nay đã lỡ quên câu hẹn thề. Giật mình thức giấc từ trong cơn mê. Chợt nhận ra anh đã quay bước đi không trở về.. ĐK:. Buổi chiều mưa hôm ấy, một buổi chiều buồn lạnh lùng anh...
Em vội thay áo
1. Hôm qua còn đang nói cười. Hôm nay tim vỡ làm đôi. Em theo người ta mất rồi. Anh còn chi đâu em ơi.. 2. Còn đây lời hứa hôm nào. Nhưng em đã vội thay áo. Về bên kia chốn sang giàu. Vội quên ngày mình bên nhau.. T-ĐK:. Chẳng trách em dẫu nửa lời. Chỉ mong bên kia một đời. Họ cho nhiều thứ hơn anh. Họ thương sẽ tốt hơn anh.. ĐK:. Anh sẽ quên em,...
Tình đầu không đắn đo
1. Tình đầu mong manh như ánh trăng soi mặt hồ. Chạm vào chẳng được muốn với tới lại càng xa. Mặt trời ửng hồng nhưng giông tố kéo vào lòng. Chẳng phải trời nào sau mưa cũng có cầu vồng.. 2. Lặn lội một mình hy sinh suốt quãng đường dài. Rồi lại một mình gom góp mảnh tim rụng rơi. Người thì phũ phàng may chiếc áo mới thật đẹp. Em khâu vội từng vết thương trong tim...
Nguyệt tàn
1. Yêu đương như con nước ngược dòng. Sau bao năm mà vẫn long đong. Không biết người về đâu còn nhớ mong?. 2. Trong men say đêm cũng như ngày. Sống với những hẹn ước lâu nay. Không thấy người ở đây buồn biết mấy!. T-ĐK:. Buông tay người đi để dừng nước mắt. Bao lâu để tim này thôi héo hắt?. Giữa chốn đông người, sao lẻ loi ta với ta?. Thương thay người đi để rồi đánh...