Đynh Trầm Ca
Cuộc chờ vô vọng
Này hỡi người tình, sao anh không lại?. Sáng nay con chim hót trên cành thương nhớ. Này hỡi người tình, sao anh không về?. Tối qua em nghe gió bên đồi than van. Hè hết, thu qua, đông sang. Mùa xuân héo khô bao dung nhan. Mà chưa thấy anh về em ngồi chờ một mình. Nhà trống mênh mang, mênh mang. Từng cơn gió ru sang, ru sang. Ngỡ chân bước anh về, ơi hỡi gió ơi. Này...
Tạ ơn con gái
1. Ngày xưa cứ tưởng xa em là chết. Ai ngờ con sáo vẫn sang sông. Ai ngờ em rồi cũng lấy chồng. Em rồi cũng theo chồng đâu sợ chết ai.. Ngày em hớn hở theo tình mới. Tưởng rằng ta chết giữa thương đau. Tưởng rằng ta rồi sống không nổi. Ta rồi chết không được giữa đời quạnh hiu.. ĐK:. Ôi ta biết rồi ta biết rồi. Một trăm lời con gái có ước thề cũng gió...
Sông quê
* Hò....ơ....sông quê nước chảy đôi bờ. Để anh chín dại mười khờ thương em. 1. Có một dòng sông chảy tràn trong trí nhớ. Làng em bến lở, làng anh ở bến bồi. Mỗi ngày em qua bên này sông đi học. Dưới bến con đò chờ trong bóng mù u. Nhánh mù u con bướm vàng quanh quẩn. Anh bao chiều tàn thơ thẩn qua sông. Em tan trường về con đò lên bến lở. Áo lụa như...
Ru con tình cũ
1. Ba năm qua em trở thành thiếu phụ. Ngồi ru con như ru tình buồn. Xin một đời thôi tiếc thương nhau. Xin một đời ngủ yên dĩ vãng. 2. Ba năm qua em trở thành thiếu phụ. Ngồi ru con ru quên phận buồn. Kỷ niệm nào ghi dấu trên tay. Cho lòng này dài những cơn đau. ĐK:. Ôi ba năm qua rồi. Lòng chưa nguôi gió bão. Người xa xôi phương nào. Người oán trách gì...
Nước mắt mẹ hiền
Đêm nay nhìn mưa xót xa trong lòng. Nghe tiếng mưa rơi hay dòng lệ rơi. Bao nhiêu mưa đổ ngoài hiên. Bấy nhiêu nước mắt mẹ hiền. Đêm ngày mong ngóng tin con.. Mưa rơi ngày nao ướt đôi vai gầy. Bên mái tranh xiêu gian khổ nuôi con. Mưa rơi rét lạnh từng đêm. Vẫn nghe hơi ấm êm đềm. Nhà mình tuy nghèo mà vui.. Con đi, bao năm xa cách mẹ cha. Hay chăng nơi chốn...
Dưới trời dĩ vãng
1. Từ khi chim bay qua trời mộng. Nắng thu xưa bỗng úa võ vàng. Từ khi em bỗng dưng xa lạ. Nhìn nhau thôi mê say hiền dịu. Tôi cúi đầu nghe bão rụng trời xa. Từ khi em đi theo đời rộn. Gió trong tôi bỗng thổi lạnh lùng. Lòng hoang mưa rơi khơi thương hận. Lệ xanh trên tay khô lận đận. Xin vỗ về trước tình cũ người xưa. ĐK: Là thôi chim đã về ngàn.
Chuyện tình sông Hương
1. Một sớm anh đi không lời giã từ. Để cho Huế buồn Huế giận nghìn thu. Nhìn thu dòng tóc buông dỗi hờn. Về nghe gió qua lòng lạnh từng cơn nhớ mong.. 2. Ngày đó sông Hương chưa từng biết buồn. Và em hãy còn bé dại lòng son. Tại anh thề thốt chi lỗi thề. Chừ sông nước nghe rồi, tội tình em đợi chờ.. ĐK: Đêm nay trăng về, vọng nghe tiếng ai hò. Chợt nghe...
Trăng hờn tủi
Đêm sáng trăng anh đi dọc bờ sông. Anh đi dọc niềm thương nhìn trăng trên nước nổi. Buồn ơi quá đổi buồn ơi quá đổi. Từ khi em lấy chồng. Con nước trôi trong trăng lạnh điều hiu. Anh cô quạnh tình yêu về đâu con nước hỡi. Làm sao nhắn gởi lòng anh gió thổi. Buồn ơi sao là buồn. Còn đâu mong chi có ngày. Em trở lại bên bến nước xưa. Bến nước xưa bóng trăng...
Thương mãi một dòng sông
1. Đứng bên cầu ngắm lục bình trôi. Mà chạnh thương những đời xa xứ. Thương con sông đã bỏ ngọn nguồn. Trôi lênh đênh trong mưa gió buồn.. 2. Gió bên trời thấm lạnh từng cơn. Mùa biển dâu xé lòng tan nát. Ôi em tôi đã bạc tình rồi. Quên quê hương quên cả tình xưa.. ĐK:. Em còn hát bên trời. Hay là đời nổi trôi. Dẫu rằng tóc xanh phai màu. Tình mình ngày đó vẫn...
Mưa bên thành phượng cũ
1. Bay ngang trời một dòng nhớ. Cho xanh đời loài cỏ khô. Bay ngang lòng một dòng tiếc. Cho xanh hồn người lẻ loi.. Mây bay từ mồ dĩ vãng. Bay qua bờ thành phượng xưa. Cho em về chiều lặng lẽ. Nghe trong lòng lệ theo mưa.. ĐK:. Mưa chia người từ ngày đó. Em qua cầu hồn nổi gió. Sông sâu gọi một dòng nhớ trôi ơ hờ.. Em đi rồi và từ đó. Mưa bay nhiều...
Sông quê 2
Hò ơ! Chồng gần sao em không lấy mà em lại lấy chồng xa. Một mai cha yếu mẹ già, chén cơm đôi đữa kỷ trà ai dâng. Hò ơ! Sao em lại bỏ dòng sông , sông quê vẫn chảy. Hò ơi! Sông quê vẫn chảy nặng lòng nhớ mong. 1. Từ ngày em bỏ dòng sông. Bỏ con đò ngang sang quê người đất khách. Em đi như cánh bèo trôi. Trên con sóng đời xô biết trôi...
Lý ngựa tình thiêng
1. Thuở anh làm con ngựa trên lưng thắng kiệu vàng. Là dành riêng mong chở em sang. Thuở em là công chúa ta dại khờ đã hứa. Chở nàng đến trăm năm bạc đầu. Ngỡ đâu là duyên nợ ai hay giữa dòng đời. Kiệu tình em tháo bỏ như chơi. Bước lên đời nhung gấm em một đời êm ấm. Để ại phía sau lưng ngựa buồn. ĐK: Kìa là kiệu hoa người đã đưa nàng về dinh.