Xuân An

  • Một thời Tôn Nữ

    Có phải cơn mưa sáng nay lạ lùng. Những dòng sông chảy về phía vô thường. Đôi khi trái tim mình hoá đá. Chợt rung lên cung điệu yêu thương!. Cầm tay em anh thấy bồi hồi. Muốn nói nhiều nhưng lòng vẫn ngại. Muộn rồi chăng? con sơn ca phía trước. Hót với ai điệu lý tang tình.. Hò: Ơ hò ơ mây bay mây vẫn cứ bay. Chứ núi kia đứng đợi. Hò ơ chứ núi kia đứng...