Vũ Vĩnh Phúc - năm: 2024
Hãy quên đi hẹn thề
1. Mưa vẫn mưa rơi trên đường phố chiều hiu hắt tiêu điều. Mưa ướt đôi vai, tóc mềm mong manh sợi dài sợi vắn. Mình em nhỏ bé cất bước lang thang trên con đường làng. Rồi buồn lặng lẽ, mắt ướt trông vời về nơi xa vắng. 2. Anh ở phương xa vẫn thường nhớ về ngày tháng thơ mộng. Những lúc đôi ta ngắm nhìn chiều rơi trên đồi thông vắng. Tình xưa nồng thắm, quấn quít...
Mùa đông niềm nhớ
Mùa đông đã đến trong thành phố. Hàng cây xơ xác lá bên đường.. Lẻ loi chân bước dưới tuyết sương. Tiếng mưa bên thềm gây nhớ thương…. Ngày xưa hai đứa chung một lối. Hẹn nhau xây đắp giấc mơ đời.. Tình yêu giờ tan tành mây khói. Người xưa giờ đã quá xa xôi!. Đông về trên từng cánh chim bay. Đường phố lá hoa lạnh lùng tuyết rơi đầy.. Một mình tôi buồn lang thang phố nhỏ.
Tôi đã già
1. Một chiều nhìn qua gương, tóc điểm sương biết mình đã già. Thời gian dần đi qua, những vết nhăn đã hằn trên má. Đời người như chiếc lá, lá xanh kia cũng dần úa vàng. Lìa cành rơi xuống đất, rồi mục nát rồi biến tan.. 2. Chuyện tình từ xa xưa cứ ngỡ như mới từ hôm nào. Cuộc đời tựa chiêm bao, cũng chóng qua như là thay áo. Còn lại bao nhiêu nữa những tháng...