Vũ Vĩnh Phúc - năm: 1991
Yêu nhau mùa thu
Chiều về làn môi em thêm tươi. Trời hồng hồng thêm lên đôi môi. Có em ta càng thấy sao đời vui.. Kìa kìa thuyền anh lang thang trôi. Đò chiều nhẹ đưa ta ra khơi. Lãng du theo nhịp cánh chim tung trời.. Kìa kìa vì sao chiếu sáng. Đò chiều nhẹ trôi lang thang. Người yêu hỡi! Bây giờ thu đã sang.. Nhẹ nhàng thuyền ta lướt sóng. Bầu trời chiều thu mênh mông. Và đêm xuống ta...
Vọng phu
Lạnh lùng ngồi bên song. Giọt đắng rơi âm thầm. Lặng nhìn vầng trăng úa. Lá khô rơi ngoài song. Đợi chờ người phương xa. Héo khô tấm thân ngà. Nhớ anh khi chiều tà. Ước mơ duyên mặn mà.. Kể từ ngày chàng đi chinh chiến. Là từng ngày khô héo trái tim côi. Chàng biền biệt lòng ta đau vời vợi. Đợi chờ chàng biết bao giờ… anh ơi!. Chồng biền biệt xa xăm. Vợ đắng cay âm...
Tiếc gì
Tiếc gì bờ môi em ngày ấy!. Buồn chi cho ướt lệ bờ mi?. Hãy quên, quên hết men rượu đắng!. Hãy quên, quên má môi thơm nồng!. Nhớ gì chiều mưa rơi ngày ấy. Mình hôn nhau giữa trời chiều mưa.. Tiễn em lên chuyến bay ngày ấy. Còn ta lặng lẽ ngóng em đi…. Người ơi! Phương trời xa đó. Nhớ chăng giây phút xa vời?. Phải chăng tình cũ xa xôi?. Mà em giờ đã quên tôi….
Hạnh phúc qua mau
Có một lần nàng ngồi bên anh. Tiếng nhạc chiều làm tình ta ngát xanh. Chiều thu ấy nắng vẫn chưa phai. Nhẹ nhàng anh hôn lên tóc ai…. Gió lồng lộng làm lạnh đôi tim. Nắng hồng hồng làm hồng thêm má em. Làn môi ấm tha thiết trao nhau. Niềm hạnh phúc giờ cũng qua mau.. Giờ một mình buốt giá. Người ngàn trùng có nhớ?. Còn đâu phút giây bên người,. Hồn theo đám mây chiều trôi..