Vũ Tuấn Đức & Hoàng Việt

  • Đoạn tình 7

    1. Đoạn tình này tôi viết tặng cho em. Như một lời tạ tình lần cuối cùng. Để sau này dù dòng đời đôi ngã. Nhớ thương nhau chỉ là niềm đau. Ôi có nhớ thương em. Tôi tìm em trong cay đắng men yêu. Trong những ngày mưa nhỏ lên phím đàn. Run run thầm gọi tên người. Ôi người là ai và tình là chi. ĐK: Khi tôi chết xin hãy chôn theo. Những bài ca tôi viết...

  • Đoạn tình 3

    1. Bóng tối bủa vây hồn ai. Đêm sâu tôi chôn một cuộc tình. Này em giờ đây tôi biết. Thế nào là nỗi đau khi rời nhau. Em yêu thế nào là tình?. Chẳng lẽ tình là thù oán hận sâu. Ai cắt đứt tình tơ. Cho lệ này tôi xin uống cạn. Và tình này xin trả về em. ĐK: Đêm sâu tôi chôn một cuộc tình. Tình vốn là tơ nên tình hờ. Em thường gọi đó...

  • Đoạn tình 1

    1. Đêm đông về xuân đã xây mồ thương nhớ. Dĩ vãng nào chỉ là vực thẳm năm xưa. Chăng mền nồng trong đêm vắng tôi cố quên người. Khơi tình xưa người là bóng mát chẳng rời xa. Mộng cũ phai tàn, chỉ còn chút dư vang. Bởi người vô tình, nên giết chết tình đôi ta. Giờ những kỷ niệm về hành hạ lấy tôi. ĐK: Hỡi người ơi, tình mình đoạn kết như thế sao?. Xin người...

  • Đoạn tình 2

    1. Biển đen tôi ngồi suốt đêm dài. Chờ ai hay chờ nỗi đơn côi. Tình tôi là khúc nhạc sầu. Lời tôi là tiếng thở dài u oán. Đời tôi giờ mất linh hồn. Đã tràng xây cát giữa đêm thâu. Người yêu là cơn sóng vô tình. Nên dã tràng đành tiếc ngẩn ngơ. ĐK: Biển kia đang chờ đón người. Tình tôi là con sóng đang dâng. Tội thay một kiếp dã tràng. Xây tình để người...

  • Đoạn tình 4

    1. Một lần cúi xuống ôm lấy đời em. Một lần hấp hối cuộc tình đã xa. Và em lần cuối nghẹn lời. Anh hãy về nối lại tình xưa. Một lần cúi xuống anh hãy vì em. Và hãy vì lần cuối cho chúng ta. Anh anh hãy về không gian này chẳng có mùa xuân. Khi ngoài kia không hình bóng anh. Một lần cúi xuống san sẻ đời nhau. Dù là nỗi đau ta đã tặng nhau.

  • Đoạn tình 5

    1. Cành cây khô héo run rẩy trong đêm. Bầy quạ đen ngơ ngác vỗ cánh bay xa. Tôi người về đây ngồi xây huyệt mộ. Chôn một đời người, chôn những âm u. Từ Thức nào lạc lối thiên thai. Tìm người tiên hay tìm người tình. Sao người tiên chỉ là bóng trăng. ĐK: Ai là tiên ai là người tình. Khi quạ kia đêm hóa thành người. Cướp hồn ai mang về bóng tối. Nhưng người tiên...

  • Đoạn tình 6

    1. Tôi gom những mảnh tình. Xây thành chiếc cầu mơ. Từng ngày qua tháng đợi. Anh dẫm nát hồn ai. Tôi không lượng sức mình. Chiếc cầu chẳng qua sông. Ngày ngày anh bên đó. Tôi bên này ngóng trông. ĐK: Con sông chẳng có nhịp cầu. Những ngày mưa bão tới. Làm sao tôi trông thấy anh. Chẳng lẽ trời nỡ phụ người. Chiếc cầu chẳng bắc qua sông. Tôi ngồi đây run rẩy. Lạy trời xin đừng...

  • Đoạn tình 8

    1. Chẳng nên nhìn thấy nhau để khỏi đớn đau. Em ơi hãy quên đi những ngày hạnh phúc qua rồi. Và lần cuối đêm nay mím môi nuốt giọt lệ trào. Ngoảnh mặt như chẳng hề quen nhau. Đoạn trường em hãy cố đi. Cho dù lẻ loi một mình. Tình mình giờ là một mùa đông. Em hiểu chăng một mùa đông úa tàn. ĐK: Nếu sau này tình cờ gặp lại nhau. Tôi nhìn thấy gì trong...

  • Đoạn tình 9

    1. Ai đã từng yêu xin hãy chỉ cho tôi. Tình yêu là gì trên bờ môi lạnh giá. Hay trong câu kinh chiều ru vào đời nhau. Từng lời nói yêu nào thì thầm hẹn kiếp sau. Tôi ngồi đây hoang phế, chờ đợi một mùa xuân. Cánh én kia bay đi bao giờ trở lại. Giáo đường này kinh vẫn lê thê. ĐK: Anh giờ đây đã lỗi hẹn thề. Tôi giờ đây ngồi đếm mùa xuân. Khi...