Vũ Quốc Bình
Tôi là tôi
Giờ cơn mưa chiều nay sẽ đưa bóng tôi khuất xa dần. Và giọt mưa rơi nhẹ rơi như ngàn giọt nước mắt đắng cay. Tình yêu xưa giờ đây chỉ nghe xót xa trái tim này. Bởi vì sao tôi lại đi để lại sau lưng bao nhiêu nhớ thương. Vì tình yêu em nào biết trong mỗi trái tim chỉ cần một ngườị. Suốt cuộc đời này là em nói mãi mãi tôi không bao giờ tha thứ.
Hoa dại
Ngày ấy anh tặng em nhành hoa dại. Mình nói hoa đẹp như một đoá hồng. Chỉ có anh và em nhìn thấy. Hương sắc hoa nơi ven đường.. Ngày ấy ta đùa vui tình thơ dại. Ngày ấy ta mặc bao lời chê cười. Ngày ấy em chỉ yêu mình anh. Chỉ có anh thôi. Đến một ngày vội vàng nhận thấy. Tình yêu xưa xa khuất chân mây. Nụ hoa ấy héo úa trên cây. Để em cô...
Gọi giấc mơ về
Từ lâu anh chỉ xem chúng ta như đôi bạn thân. Nhưng trong thật tâm em vẫn mong được nhiều hơn thế. Từ lâu nay mình đã sẻ chia nhau bao buồn vui. Em sợ mình không có ngày mai.. Những lúc anh vui đùa cùng em. Kể biết bao câu chuyện tình yêu. Có biết chăng trong lòng em đang nhói đau vì yêu anh.. ĐK:. Nhiều lần em đã nói dối anh. Có một chàng trai đang thầm...
Em đi để lại niềm đau
1. Bao yêu thương như thoáng mây bay. Lòng vẫn tiếc nuối xót xa cuộc tình. Em ra đi chạy trốn quá khứ. Để lại đây những lời dối gian. Ngày xưa ta bên nhau ta đã trao nhau bao nhiêu yêu thương. Để đến nay khi chia tay nỡ trách nhau sao không quan tâm. Giờ em vui bên ai xót xa con tim tôi. Tiếng yêu thương năm xưa giờ đây đã quên sao em. 2. Đêm qua...
Gió xuân
1. Xuân về ngàn cơn gió dịu dàng. Niềm vui trên mái tóc em. Xuân về ngàn tia nắng mơ màng. Nhẹ hôn lên đôi mắt em.. 2. Xuân về, nhẹ nhàng đón xuân về. Mọi nơi rộn rã tiếng cười. Xuân về người ta chúc an lành. Mừng xuân năm mới phát tài. ĐK : Gió xuân mang tình yêu và nụ cười đi khắp nơi. Kìa từng đàn chim én chấp cánh bay tung trời. Một mùa xuân...
Ngày gió ngừng trôi
1. Nếu có một ngày anh vội quên em mất rồi. Là ngày gió ngừng trôi. Nếu có một ngày anh gặp em trên phố dài. Chân bước nhưng không quay lại. 2. Là ngày vầng trăng gặp mây che lối về. Bỏ mặc vì sao ngủ mê. Là ngày anh quên được bao nhiêu lỗi lầm. Khi em đã yêu âm thầm. ĐK: Có buồn không anh, vì em đã yêu dại khờ. Có buồn không anh, vì em...
Con trai miền Tây
1. Nghe nói miền Tây con trai thật dễ thương. Khi đã yêu ai là yêu là yêu hết mình. Người miền Tây ấm áp tấm lòng quê. Mai về miền Tây mong tìm được người thương người mến. 2. Nghe nói miền Tây con trai thật đảm đang. Sáng xuống vuông tôm chiều ra chiều ra cấy cày. Trời miền Tây trắng xoá cánh cò bay. Trai làng miền Tây ai cũng là công tử Bạc Liêu. ĐK: Hò...
Hoàng hôn ấm áp
1. Đôi khi em không hiểu vì sao. Em ra đi để cuộc tình phôi phai. Bỏ lại một mình anh lẻ loi. Thao thức đêm dài.. 2. Khi cơn đau đã lắng qua rồi. Đôi khi em vẫn tự hỏi lòng. Rằng giờ này có khi nào ta vẫn còn. Nhớ bao lời yêu đã trao.. ĐK:. Dù cuộc tình mình nay đã xa thật xa. Nhưng anh không quên bao nhiêu chiều ấm áp. Mình tựa đầu ngồi...
Ngày em về
1. Ngày nào khi đôi ta bên nhau, mình đắm say. Trong vòng tay ngất ngây tuyệt vời. Lời thề ta đã trao cho nhau xin giữ trong tim. Dù cho mình có cách xa.. 2. Giọt buồn yêu thương trên mi em, thấm ướt vai anh. Từng câu nói trong nghẹn ngào. Rằng người hỡi em yêu anh hãy cố lên đi. Chờ em ngày em quay về.. ĐK:. Rồi thời gian đã trôi qua em vẫn nơi xa.
Chỉ tại vô tình
1. Một mình lặng ngắm ánh nắng rơi vươn ngoài biển xa. Bạc đầu ngọn sóng cứ mãi xô bờ cát khô. Lòng buồn một thoáng, nhớ những kỷ niệm đã qua. Sóng đã xa bờ em đã xa.. Dã tràng lặng lẽ cứ xây lâu đài cát mơ. Để mặc ngọn sóng mãi cuốn trôi miền dấu yêu. Dòng đời còn mãi, dẫu bóng em giờ đã xa. Biển vẫn còn đây sao bây giờ bóng ai khuất ngàn..
Chén rượu cay
Em đến bên tôi như ly cà phê đen. Từng giọt từng giọt rớt xuống đời tôi. Em đến bên tôi như là điếu thuốc thơm. Sợi khói mong manh tình cũng mong manh.. Em đã đến đến bên tôi như là chén rượu cay. Sao lại đến đảo điên con tim kẻ si tình. Thiêu cháy đời tôi bằng những môi hôn đắm đuối. ĐK: Đến đến đến làm chi. Để giờ này em cất bước ra đi. Đến...
Tiền mất tật mang
1. Từ ngàn xưa cuộc sống đã có bao bài học đắng cay. Con người sao lại thế dẫu biết sai mà vẫn làm sai. Nhắm mắt đưa chân tự chuốc lấy tấm thân hao gầy. Mới chịu hối lỗi mình đã sai.. 2. Cuộc đời cũng thế nhớ lúc xưa đâu nào kém ai. Chỉ vì ngông cuồng quá sống chẳng lo chẳng biết ngày mai. Lúc sướng vung tay giờ mới biết đến hôm nay. Tiền mất tật...