Vĩnh Điền
Ngày hoa tuyết nở
Hôm nay khi tuyết rơi bên ngoài trắng xóa. Một bông hoa mới nở lung linh. Lá cuối thu xôn xao trở mình. Chào em yêu dấu tỏa hương ngất ngây. Dù ngày lại ngày mưa tuôn. Dù cuộc đời nhiều gió cuốn.. Biết bao lần tả tơi. Em vẫn nguyên nụ cười trên môi. Thiết tha nhìn cuộc sống chơi vơi. Nhìn em say đắm và lời thơ tươi thắm. Ai biết em chênh vênh một đời. Thấy em...
Mây xa
Mây bay sao mỏi mệt. Mây trôi như muộn phiền. Cuối chặng đời lênh đênh. Khoang trời buồn mông mênh. Mây ngơ ngác giữa đêm dài vô tận.. Ôi kiếp mây sao lận đận bên trời. Từng buổi sáng từng buổi chiều. Dù là nắng dù là mưa.. Mây xa đã quên giấc mơ xưa. Một thời dấu yêu hững hờ trôi mất. Đến bây giờ chỉ còn giá băng. Không lấp đầy trống vắng. Mây bỗng nhiên sao tàn...
Đọa đày tình tôi
Cuộc tình nào khi vừa hấp hối. Cũng hoang mang cơn mộng rã rời. Thấy hương thơm, đong đầy chén đắng. Giọt mưa rơi như lời trối trăn.. Hãy soi lại tình tôi, cuộc tình dang tay với. Hãy nghe lại lời nhau, lời nào đem thương đau. Lời ái ân đành quên mau. Sau bao nhiêu năm tháng. Vội vã phôi pha tình nhau.. Sao trong cơn bão giông. Tình đã trôi âm thầm. Khi con nước đi qua.
Tuyết rơi trên lá thu tàn
Tuyết trắng mỏng manh rơi trên lá thu tàn. Tuyết trắng nhẹ nhàng bay qua dốc thu vàng. Chiều hoang vu về ngang lối xưa. Nơi ghềnh đá tháng ngày đong đưa. Đợi người bên dòng suối hôm nào.. Mây đang lặng lờ trôi. Gió nhắn lời hư hao. Bóng dáng ai đâu rồi. Đã thênh thang bên trời. Một ngày hấp hối. Gọi người oan khiên. Đã vĩnh viễn xa tôi đời đời.. Tuyết rơi trên lá thu vàng...
Em và những cơn dông
Giọt nước ngỡ tiếng than trong đêm muộn màng. Và lời em ca, tắt lịm trên đôi môi ấy. Làm cho trái tim anh chết trong giá lạnh. Tình ta mong manh vỡ vụn ly tan.. Em ngủ ngoan trên những lầm than. Lời thiên thu xóa đi, cơn đau vô tận. Thanh xuân em bỏ quên. Theo gian nan đời anh. Em quay lưng với bao mộng mơ. Khi dòng đời tắt lối. Trong màn đêm u tối. Em...
Trăm năm còn ngơ ngác
Một trăm năm còn ngơ ngác trong cõi gian trần. Còn gì quanh ta ngoài giông bão tinh tú quay cuồng. Đường đời quanh co trời bao la từng cơn buốt giá. Có ai trong chiều sương hiu hắt lặng ngắm mây bay.. Còn lại gì những ngày ta lang thang lặng lẽ. Hát những khúc ca lẻ loi nước mắt tuôn rơi bên trời. Rồi một ngày nát nhàu trong cô đơn hấp hối. Chới với bao nhiêu ngổn...
Sao đang tâm bỏ quên
Một mình tôi bâng khuâng bước đi như đang lạc lối. Một dòng sông mênh mông uốn quanh biết đâu ngừng trôi. Lang thang trong những đêm lẻ loi qua trăm năm thấy có gì vui. Chỉ nặng thêm trôi đôi vai tôi quang gánh bi ai.. Một đời thôi bao nhiêu ước mơ đã tan vụn vỡ. Làm thiêu thân lao theo lũ điên tham vọng cuồng ngông. Sau cơn mê với bao nhục nhã sau cơn đau ngỡ...
Xin đừng tắt nụ cười
Xin đừng tắt nụ cười để cho tôi ngàn nhung nhớ. Xin đừng ngắt nụ hoa để cho tôi thèm hương ngát. Và nghe trong hồn lao đao. Môi em tươi thắm quá. Làm xôn xao sóng trong lòng đại dương.. Xin đừng tắt nụ cười để cho con nắng nhạt nhòa. Chiều không lay chút gió mây trời nhọc nhằn ngưng bay. Xin đừng tắt nụ cười làm tim tôi đớn đau hoài. Bầy chim ngơ ngác đứng u...
Cơ đơn quá
1. Cô đơn quá giữa trùng trùng sóng vỗ. Trước biển chiều, một mình bơ vơ. Bước lặng thầm chìm trong xa vắng. Bóng đổ dài bãi cát mênh mông. Trời buồn, mây lang thang, người buồn tim tan nát. Chút tình nào còn mang thì thôi hãy quên đừng tiếc nuối. 2. Cô đơn quá phố hôm nay đông người. Tôi lạc loài trong vùng u tối. Tôi ngã nghiêng trong nỗi khốn cùng. Tôi còn lại thiên đàng...
Không còn nhìn thấy nhau
Một cuộc tình đã bám rêu xanh. Từng ngày qua lao đao vật vã. Tình hồn nhiên sao đã oan khiên. Với lo toan hằng đêm cô quạnh. Cuộc tình này trong cơn mê say. Dù yêu thương ngất ngây. Mà nay tan vỡ đắng cay. Không còn nhìn thấy nhau. Không còn nhìn thấy nhau, đời cách xa vời vợi. Không còn nhìn thấy nhau, tình ta thêm lầy lội. Hồn chơi vơi…vì lấp kín vết đau. Ta tìm...
Từ lòng quê hương
1. Tôi thét lên đây những lời kêu than. Tiếng gào hãi hùng theo hơi thở cuối cùng. Người gào từ rừng sâu người gào từ đèo cao. Người gào từ ruộng khô, người gào từ đồng hoang. Người gào từ Việt Nam.. Đói ngô khoai, đói tự do. Và đói cả tình người nhưng no đầy hận thù. Nhưng no đầy ngục tù và xác chết tanh hôi.. 2. Trong núi trong hang trên đồng trên sông. Trên vạn...
Đó quê hương tôi
1. Một người ôm con thơ theo xe tang nức nở. Lê đôi chân nghe đá vỡ đường mòn. Một người tay ôm bom len trong đêm. Không tiếng thở chôn đâu đây nghe tiếng nổ, từng đoàn xe. Từng người qua. còn gì nữa.. Đó! Quê hương tôi nay còn đâu nụ cười. Nay còn đâu tình người còn nghĩa trang còn hố sâu. Còn đêm hỏa châu soi sáng còn đêm âm vang tiếng súng. Còn đêm chỉ...