Vĩnh Điền
Em chỉ là cỏ dại
Tôi quay lưng với những ân tình như đã ngoảnh mặt lại với mình. Tôi nhắm mắt chối từ hạnh phúc đã nghiêng vai nhận hết nỗi đau. Tôi có thấy gì ngoài gánh oan khiên khi lỡ mất những gì chợt đến. Thì thôi hãy quên đi và câm nín lời nào trối trăn. Sẽ là chút hương phai trôi theo bước chân người.. Suốt canh thâu ngoài trời mưa thức giấc đêm thống khổ chỉ làm em tủi...
Thà chết từ hôm qua
Hoàng hôn trên dốc đời. Úa thêm màu nắng phai. Ngày ngóng đợi hiu hắt. Đêm thao thức rã rời. Sau mái tóc chóng bạc. Tiếc chi rồi cũng rơi. Thấy sao đời quá vội. Một hôm nữa qua rồi.. Tiếng hát nào vương vất. Trong mưa chiều buồn tênh. Một đời còn xao xuyến. Nên phận số bồng bềnh.. Ta lộng gió ngược đường. Hồn có lấp mù sương. Cớ sao tình réo gọi. Mà heo hắt bên trời..
Trong đôi mắt em
1. Trong đôi mắt em mùa xuân tươi sáng. Như muôn tiếng tơ cung đàn âm vang. Như muôn tiếng hát mờ xóa đau thương. Đôi mắt đầy áng mây vương hồn chìm theo ánh tà dương.. 2. Trong đôi mắt em mùa thu héo úa. Mưa như khóc than cho tình đôi lứa. Rơi trên xác lá lòng thấy mênh mang. Đôi mắt buồn nát không gian sầu dâng mắt em mơ màng.. ĐK:. Đường trăng đưa lối hè...
Có nhiều khi hỏi ta
Ta đã bỏ quên tháng ngày bình yên. Với nhiều đêm từng cơn vật vã. Như sóng xô cuồn cuộn những thanh âm. Chợt câm nín với con tim rã nát.. Những nốt trầm luân làm mạch máu xôn xao. Cho ta bơ phờ và thân xác hư hao. Hơn nửa đời mải miết tả tơi cuồng điên. Cuốn trôi theo ảo mộng chìm trong cõi hoang tàn.. Sao đành quên bao ước mơ dở dang. Sao chịu thêm những...
Đưa em về xót xa
1. Nhìn xuống ta nghiêng đời soi chung. Chênh vênh trên vách đá sâu muôn trùng. Giọt nước mắt trên môi hôn đầy. Hạnh phúc giữ trong đôi tay gầy. Cuộc tình này mong manh như sợi nắng.. 2. Còn những đêm trường gọi tiếc thương. Bên tôi em xe tóc đếm ưu phiền. Nhặt chiếc lá rơi bên lề. Mà nhói buốt cơn đau ê chề. Trọn đường về đưa em đi trong xót xa.. ĐK:. Như sông năm...
Tình chết đi không ngờ
Tình ta như con nước rơi trên đỉnh núi già. Lăn theo bờ dốc dài trôi đi tháng năm miệt mài. Gập ghềnh qua khe đá lầm lỡ bên ngàn nhánh sông. Ta mệt lử khi tìm đến nhau.. Tình ta như chiếc lá khô héo khi tàn thu. Bỗng nhiên ta lạc mất giữa cơn giông giá băng mùa đông. Vùi dập trong mưa lũ tình ta cũng chết đứng theo. Thôi mất hết trái tim đã già.. Còn...
Nặng gánh về
1. Những gì tôi vật vã mang trên vai bon chen một góc đời. Gập ghềnh qua bao nhiêu miền thống hối. Tình hồn nhiên cho đi còn xót mãi. Như vạt nắng đang tàn phai chiều muộn màng.. 2. Những gì tôi nhặt lấy trên đôi tay tham lam từ kiếp người. Rồi thản nhiên buông rơi dù tiếc nuối. Rồi tả tơi khi chưa kịp hấp hối. Đâu còn chi thân lẻ loi hồn tật nguyền.. ĐK:. Từng...
Tôi không có gì
Tôi không có gì mang về bên kia thế giới. Vì khi tôi tới có chăng tiếng khóc nằm nôi. Tôi có những gì trong nơi chốn đã mang thân con người. Tôi không có gì dù cho sống trăm năm trên trần gian.. 1. Có những lúc đớn đau những khi buồn vui. Thì cũng trôi qua rồi còn đây thân xác khô. Sau bao đêm ngả nghiêng còn vương bao nhiêu nước mắt. Có bao đêm tả tơi...
Được nghe em hát
Ở cuối con đường lận đận tôi được nghe em hát. Ở bên kia nỗi thất vọng cuối cùng được tìm thấy em. Tiếng hát em mang những mộng mị cho cuộc tình một thời xa lắm. Đến bây giờ còn lời ăn năn trái tim đau rã rời. Nghe tiếng hát ta chợt ngỡ ngàng.. Đóa hoa quỳnh nở trong sương đêm. Lung linh như một cành lan trắng. Sỏi đá cũng bâng khuâng. Ngỡ bao nhiêu ước vọng...
Hãy nói tôi nghe chuyện hòa bình
1. Từ vào đời đã thấy người như loài điên. Thấy ao sâu như hầm chông. Thấy nương dâu như bãi mìn.. Mặt trời nào trên nấm mồ. Nên ngủ quên giấc mê man. Cho loài ma quái lang thang đã bao năm.. Người hãy nói tôi nghe chuyện hòa bình. Cho mơ lại một ngày xa xôi. Cho được thấy quê hương mình rạng ngời. Cho nghe lại đồng dao cuối phố.. Người hãy nói tôi nghe chuyện hòa...
Ngày tôi 81
Ngày tôi vừa tám mươi mốt hỏi mình có còn xanh. Sao tôi vẫn thèm yêu sao tôi còn mơ mộng. Ngày tôi vừa tám mươi mốt nhìn người thấy mùa xuân. Trời chiều bóng hoàng hôn cùng mây trôi lờ lững.. Mưa bay sao nhiệm màu và lá rơi âm thầm. Nghe như bao kỷ niệm một thời luôn vấn vương triền miên. Một chiều hôm ấy ta gặp em yêu thiết tha vành môi. Ta yêu em như...
Rồi mười năm sau nữa
Mười năm sau mười năm sau nữa. Nắng vẫn lên và mưa vẫn rơi. Mây vẫn lang lang trên trời. Bầy chim vẫn hót dòng sông vẫn trôi. Trùng dương ơi vẫn cứ xa vời.. Mười năm sau rồi mười năm sau nữa. Có ai còn nhớ đến tôi. Có ai lâm râm một lời. Tiếc cho một đời làm thân con ốc. Xót xa cuộn mình chờ con sóng xô.. Là thương đau nửa đời chôn giấu. Như tiếng...