Việt Bình
Giã bạn đêm trăng
Trăng lên bồng bềnh, lời em hát. Câu người ơi, người ở đừng về!. Trăng lên giọng em như mây. Bay quanh biển núi vơi đầy. Anh nghe. Cho lòng thêm bối rối. Ngỡ trăng, trăng soi tỏ. Nỗi lòng, lòng anh say. Hứ hừ là hừ hừ ưu hư. Gió vờn theo ánh trăng soi. Câu quan họ đậm đà trên môi. Thấy niềm vui cứ sinh sôi. Câu quan họ đậm đà trên môi. Chơi vơi giọng em...