ViAm

  • Kẻ phù dâu

    1. Vẽ bức tranh không màu hóa khôi hài. Duyên dở dang sao đời quá bi ai. Ép cánh hoa trao gửi nàng. Đính ước sao em chẳng màng. Lặng im ở dưới tán cây ngỡ ngàng.. T-ĐK:. Khi xưa cố nhân tương truyền có "Cặp uyên ương sánh đôi". Tứ thân áo nâu nay còn đâu "Lệ sầu cay đắng môi". Có lẽ kiếp trước đã không quay đầu. Hãy cứ bước tiếp miễn trong lòng em thấy vui..

  • Ta đã gặp và yêu

    1. Ta chẳng còn như trước. Yêu mà sao cứ phải ước lượng. Tình cảm dành cho đối phương. Đâu phải là phép toán.. 2. Yêu là nâng đỡ nhau. Biết bao dung, thấu hiểu lắng nghe. Phân trần đúng sai rồi đổ lỗi được gì?. Đó đâu phải là yêu.. ĐK:. Ngược cơn sóng lớn băng qua biển sâu. Gói ghém hết qua vài ba câu. Thiên hạ… dẫu có trăm bề. Vẫn âm thầm thương em.. Vì nắng...

  • Vô tình như em

    1. Những nuối tiếc càng nhớ sẽ càng đau. Qua bao năm mà vẫn chẳng thể quên. Để rồi mỗi khi đêm về trái tim cứ thét gào.. 2. Cũng đã từng cố gắng mở lòng mình. Rồi chợt nhận ra trong thâm tâm hình bóng ấy chưa hề phai. Biết phải làm sao ngước lên trời cao. Ngần ấy tổn thương sao anh quên hết được.. ĐK:. Tương lai nào ai biết trước thế nào?. Biết sẽ ra sao...