Văn Thành
Về Phan Thiết em ơi
1. Em hãy cùng anh một lần về Phan Thiết. Có đồi dương chờ đón tình đôi ta. Cùng dìu nhau in mòn chân trên cát. Biển bao la sóng nước chẳng xoá nhòa. 2. Đi giữa hàng dương trong chiều Phan Thiết. Nắng hanh vàng từng sợi vắt qua sông. Lòng bâng khuâng nhớ về Phan Thiết. Da diết đợi em về nhé em ơi.. ĐK:. Về với anh cùng hoà ca trên sóng. Dòng sông yêu mang nét...
Sài Gòn không có em
1. Đi giữa Sài Gòn một mình bơ vơ. Hoa lệ thành đô trong lòng thổn thức. Bâng khuâng dưới áng mây trời. Tiếng thời gian bước vội thấy đơn côi.. 2. Anh đang nhớ lại nụ cười ngây thơ. Môi hồng trao nhau ngọt ngào âu yếm. Nhưng nay giữa phố đông người. Bỗng mưa về xóa dấu yêu xưa.. ĐK:. Trời càng mưa tuông rơi. Trút xuống từng lối nhỏ. Xua ánh nắng trên từng lá cỏ. Mưa...
Dĩ vãng vào đời
1. Em lớn lên như loài hoa dại. Nhìn những mùa chảy đuổi trên vai. Nghe tủi hờn cứ lớn từng ngày. Thời thơ ấu bỗng đâu tuột mất.. 2. Em lớn lên hồn nhiên rất thật. Nghe tình sầu lãng đãng trong mây. Nghe buổi chiều đông lạnh buốt vai. Con đò nhỏ bến vắng xa dần.. Em lớn lên thấy mình ngồi lặng. Chiếc lá vàng mùa hạ bỏ quên. Tình duyên ấy vào đời vẫn ngỡ. Mùa...
Phượng về nhuộm nắng môi hồng
1. Mây mãi lang thang trôi ngang tuổi hồng. Sầu dâng mắt biếc nắng hờn môi em. Mong manh sương tan giọt buồn. Tương tư cho ai ngập ngừng. Ngẩn ngơ hoa bướm tóc em dài buông…. Đón gió thu sang ve thôi gởi sầu. Lặng nghe nắng ấm nói gì cùng mây. Thơ ngây tôi lại vụng về. Âu lo cho em tủi hờn. Lệ tràn khoé mắt rớt trên môi hồng.. ĐK:. Hạ về phượng rơi não nề.
Phượng về nhuộm nắng môi hồng
1. Mây mãi lang thang trôi ngang tuổi hồng. Sầu dâng mắt biếc nắng hờn môi em. Mong manh sương tan giọt buồn. Tương tư cho ai ngập ngừng. Ngẩn ngơ hoa bướm tóc em dài buông…. Đón gió thu sang ve thôi gởi sầu. Lặng nghe nắng ấm nói gì cùng mây. Thơ ngây tôi lại vụng về. Âu lo cho em tủi hờn. Lệ tràn khoé mắt rớt trên môi hồng.. ĐK:. Hạ về phượng rơi não nề.
Sài Gòn còn đó không em
1. Sài Gòn đó nhưng người tôi yêu đâu?. Sài Gòn ơi có phải trong giấc mộng. Sài Gòn đó sao im tiếng trên bờ môi khô. Những hàng cây cũng theo thu về. Chợt hỏi rằng Sài Gòn còn đó không em.. 2. Chiều Sài Gòn bâng khuâng nhìn chiếc lá rơi. Người đành quên nỗi buồn sâu lắng đầy vơi. Con đường vắng không lối tên người vẫn còn đây. Bến Thành nay thưa hàng quán bên đường.
Tìm em Hơ Bia
Hêy… hê… hêy… hê … hêy… hê… hê. Hêy… hê… hêy… hê … hêy… hê… hêy. Nhịp bước chân đến tận núi rừng. Tìm người em gái đã bao năm. Hơ Bia ơi…Hơ Bia ơi.. Nhớ ngày đó cùng em bên ánh lửa. Nhịp trống vang lên cồng chiêng dậy núi rừng. Nắm tay em nhịp nhàng theo tiếng chày khua vang.. Anh ngây ngất ngắm thân hình em nghiêng ngả. Dưới bóng trăng rợp bóng tình Khơ nia. Hơ...
Ánh sao cuộc đời
1. Đời em sinh ra yêu thương đôi mắt mẹ cha. Đời em sinh ra để thấy nhỏ to sắc màu. Nhưng cuộc đời em chẳng thấy niềm vui. Tình thương cha mẹ nặng gánh âu sầu.. 2. Đâu còn trời biếc xanh nâu. Vạn vật như đã trở thành đêm đen. Thương em cha mẹ vẫn tìm. Mong cho con thấy ánh sao cuộc đời.. ĐK:. Nhưng em ơi dù rằng có là đêm đen. Nhưng tâm vẫn sáng...
Chia tay đêm Giáng sinh
1. Giáng sinh này mình chẳng ở bên nhau. Em đừng giận đừng buồn chi em nhé. Anh một mình bước trên đường đơn lẻ. Gom cho mình những kỷ niệm xa xưa.. 2. Nhớ ngày nào hai đứa bước trong mưa. Em ngày ấy lần đầu tiên mắc cỡ. Tình yêu đầu dễ gì anh không nhớ. Đêm chia tay Giáng sinh một nỗi buồn.. ĐK:. Tiếng chuông vang thánh thót từ giáo đường. Đêm Noel trông trống vắng...
Em ước
Anh là chiếc lá xanh em là nụ sen nhỏ. Để khi trời mưa gió lá nghiêng mình che hoa. Anh là ngọn sóng xa em là bờ cát trắng. Biển dù không phẳng lặng sóng vẫn nhẹ vỗ về.. Anh là dòng sông quê thuyền tình em neo thả. Khi bão đời nghiêng ngả anh bến đỗ dịu êm. Anh là chiếc gối mềm em lạc vào giấc mộng. Tình đời vẫn dao động gối mộng em bình yên.
Lặng lẽ
Ai đi lặng lẽ chốn phương trời. Gió lạnh chiều đông vắng bóng người. Thuở ấy tình tôi còn bỏ ngõ. Sương chiều lắng đọng phủ tình tôi.. Xa nhau tận mãi chốn trời mơ. Kỷ niệm xưa kia vẫn mãi thơ. Mật ngọt từng đêm sao xuyến nhớ. Tình trao một thuở đã bơ vơ.. Bến cũ năm xưa mãi đợi chờ. Xa rồi chốn ấy mãi ngu ngơ. Người ôm nỗi nhớ về bên đó. Kẻ ở tim...
Hàn Mặc Tử!
Thơ:. Yêu nhau ai nỡ phụ tình. Trời xui đất khiến duyên mình đớn đau. Kiếp nào ta có gặp nhau. Thì xin giữ mãi tình sâu hỡi người.. 1. Lần giở trang thơ nhớ chàng thi sĩ rạng danh một thời. Người về Thành kinh mong xây mộng tươi mới sống trọn gánh thư sinh. Hương Giang dòng nước biếc bóng ngà Vĩ Dạ buồn. Viết muôn vần thơ.. 2. Chàng lỡ yêu ai có người con gái biệt...