Văn Thành
Niềm đau
Nhớ hôm nào rong chơi trên phố. Mắt em buồn lệ đẫm vai tôi. Mình dìu nhau đi trong giấc mộng. Nay biết tìm đâu những ngày xưa.. Mất nhau rồi mưa rơi trên lối. Trắng đêm dài tựa gối đơn côi. Người còn vui hay xót xa đời. Tan nát buồng tim chỉ mình tôi.. Trong cơn đau ta gọi người. Mà người đành quay bước đi nhanh. Trong cơn mê ta hôn người. Mà người đành xa dấu...
Về đâu hỡi mùa thu
1. Về đâu em hỡi khi lá rời xa cành. Vàng úa mãi chiều nay. Anh tìm em giữa chốn thênh thang. Lòng trào dâng mênh mang nỗi nhớ.. Về đâu em hỡi theo gió heo may về. Lạc bước với hồn say. Thu tàn theo năm tháng em đi. Về đâu em hỡi mùa thu.. ĐK:. Đường thoáng lá vàng rơi. Sắc màu vương lối nhỏ. Mùa thu nào em tới. Dìu về nơi chốn cũ.. Về đâu hỡi...
Tìm em tìm tôi
Tìm em tìm tôi năm tháng. Trăm năm dưới bóng chân ngày. Tìm em một đời cánh mỏi. Tôi tìm theo dấu chim bay. Tìm em qua mùa cây trái. Mong chờ mưa nắng đời tôi. Bầy lá xưa nằm rã mục. Lời than nghe tiếng mơ hồ. Em về cho tôi lại tuổi. Thời gian đâu níu tay chờ. Ngồi đây cùng đêm cô bóng. Chợt nhìn thân thấy vu vơ. Tìm em tôi tìm lại bóng đời tôi.
Tình yêu một chiều đông
Ta yêu một chiều đông. Mong manh giọt nắng hồng. Khao khát vòng tay ấm. Cho đời bớt mênh mông. Em ơi đông bên đó. Tuyết rơi có nhiều không. Bên Anh đông không tuyết. Mà tuyết rơi trong lòng.. ĐK:. Tình yêu một mùa đông. Hai tâm hồn giá lạnh. Đi trong chiều đông gió. Thấm lạnh ướt đôi mi. Lời cầu Em thầm thì. Chiều đông sao lạnh quá. Để con tim mù lòa. Xin yêu đừng nhạt...
Anh muốn
Anh muốn em là hạt nắng. Để sưởi ấm lòng anh. Dẫu hạt nắng mong manh. Đủ gợi bao tiếc nuối. Anh muốn em là hạt muối. Tan giữa lòng biển xanh. Cho sóng bớt chòng chành. Khi xa bờ nhé em. Anh muốn em là cô bé. Dịu dàng như hạt mưa. Được anh đón anh đưa. Trao những lời chân thật. Anh muốn làm ong mật. Gieo vị ngọt môi em. Chẳng mơ ước xa xôi. Như thế...
Bóng lẻ cô đơn
Em luôn là bóng lẻ. Nhịp trần nhẹ đơn côi. Buồn héo úa bờ môi. Nên cay đắng tình đời. Khất hành miền chơi vơi. Em luôn là bóng lẻ. Nắng chiều nhẹ nhàng qua. Yêu thương kẻ phương xa.. Tương tư giết đời hoa. Phai tàn nét ngọc ngà. Em luôn là bóng lẻ. Đêm nhè nhẹ gót hài.. Khua viễn xứ miệt mài. Trái sầu trĩu bờ vai. Mong chờ đợi vì ai. Em mãi là bóng lẻ...
Gánh sầu tương tư
1. Lê gót đường tình chỉ mình chỉ em với bóng. Lặng buồn sống đơn côi. Biết nói gì đây em gánh sầu tương tư. Vì anh đã thay lòng. 2. Em vẫn đợi chờ ngày mình hai đứa chung đôi. Tay trong tay nồng ấm. Phút cuối mình trao hơi ấm nồng bên nhau. Giờ đây đã phai màu.. ĐK:. Nơi phố đông người sao lòng nghe hoang vắng. Ngoài hiên kia gió rít cho lòng thêm xuyến xao.
Một mình
1. Đêm nay ta một mình. Nghe từng tiếng ru êm. Ta nghe tim bồi hồi. Mây trời nhớ sao đêm. Em đang ôm mộng vàng. Thiên đường có xa xăm. Đưa ta qua cuộc tình. Quên hẹn ước trăm năm.. 2. Cho xin quên muộn phiền. Thân này bớt thương đau. Yêu chi chẳng được gì. Ta người mãi xa nhau. Mây bay xa hững hờ. Gió hờn chẳng buông lơi. Sóng thôi xô vào bờ. Duyên tình mãi...
Mưa thu tình buồn
1. Mưa thu về trên những đường thân quen. Người đợi chờ mưa rớt buồn mênh mang. Tóc hương xưa trong nắng nhạt nhòa. Bâng khuâng chiều giấu kín niềm đau.. Chiếc lá vàng rơi rớt chiều mưa ơi!. Lòng chợt buồn theo những giọt mưa rơi. Bước chân ai lạc mất đường về. Để Thu sầu cách chia đôi đường.. ĐK:. Mưa thương ai khóc suốt đêm canh trường. Riêng mình em vẫn mang nỗi sầu. Mưa cho trôi...
Tình cha tình mẹ
Tình yêu mẹ đã cho con tiếng khóc từ khi mới chào đời. Tình yêu mẹ cưu mang con chín tháng đậm sâu. Xin cảm ơn mẹ hiền đã một đời bể dâu. Nuôi con khôn lớn nên người.. Tình yêu cha đời khó nhọc gian truân qua bao mùa mưa nắng. Tình yêu cha dáng lom khom gánh vác hằn sương gió. Xin cảm ơn cha hiền đôi chân gầy ngược xuôi. Tình cha mẹ ơi con xin ghi...
Tựa khúc Trịnh Công Sơn
1. Em đi về nhặt ánh nắng thuỷ tinh. Chiều hạ trắng than trong lời kinh khổ. Đóa hoa vô thường chìm trong tĩnh lặng. Tình xa đi rồi cát bụi hoá cô đơn.. Nhìn những mùa thu đi anh chợt thấy lạnh lùng. Tuổi đá buồn cho một người nằm xuống. Sóng về đâu, sóng về đâu để cho lòng biển nhớ.. ĐK:. Hạnh phúc nào em để gió cuốn đi. Hạnh phúc nào nghe mắt đẫm ướt mi.
Người đàn ông khóc
1. Người đàn ông khóc cũng vậy thôi. Khi vui cười hạnh phúc như buồn đau. Dù không khóc lúc đời hoạn nạn. Bỡi nỗi buồn giấu tận đáy tâm can.. 2. Người đàn ông khóc nước mắt ngược dòng. Bao nỗi niềm cố nén lệ tuôn rơi. Khi bật khóc chẳng ai hiểu thấu. Khóc trong lòng giấu kín những âu sầu.. ĐK:. Người đàn ông khóc vì đời bão giông. Giữa đêm trường đơn bóng lệ tuôn rơi.