Văn Hiền - năm: 2018
Theo dòng đời trôi
Dường như là quá xa, khi bước chân mới chập chững đi. Đời như là giấc mơ, khi mãi vui những ngày ấu thơ. Từ khi mẹ đã cho hình dáng như thiên thần đáng yêu. Không biết âu lo, không biết đau buồn.. Ngày theo ngày tháng trôi, ta cũng xa mái trường mến yêu. Rời gia đình ấm êm, theo gió sương khắp miền viễn du. Tìm cho mình lối đi, ở thế gian muôn ngàn khó khăn.