Tuấn Khanh
Đêm lạnh ga buồn
1. Anh ơi đâu biết xa nhau nên còn vui. Sân ga hoang vắng đêm nay nghe bùi ngùi. Nhìn em khuất xa dần trong đêm tối im lìm. Hồi còi tầu đêm vang lên xé nát đôi tim. 2. Bâng khuâng nhớ cánh thư xanh em vừa trao. Chia ly không nói nên đôi câu nghẹn ngào. Người đi có hay rồi đây suốt đêm ngày. Một người cô đơn suốt đêm trăng đầy. ĐK: Thế thôi bây giờ...
Mảnh hồn hoang
1. Tình ta thôi đã vỡ tiễn người đi khi lệ nhòa. Về thôi hết đêm rồi chìm trong nỗi đau triền miên. Ngày nào tim ai đã giữ hồn tôi trong tình người. Rời xa bao ưu phiền chìm trong những ngày lang thang. ĐK: Ôi hồn mình vẫn say vấn vương như tràn dâng. Ôi cuộc tình vẫn mơ dòng đời vẫn trôi xa nhạt dần. Xin được một phút giây nhớ tin bao ngày xa. Xin được...
Sao chẳng nói
1. Sao chẳng nói khi ta ngồi gần nhau. Sao chẳng nói nghe câu chuyện ngày sau. Lúc phố vắng khuya không người. Thức giấc giữa đêm canh dài. Nằm nghe mưa rơi tí tách rớt bên song.. 2. Sao chẳng nói đôi câu đẹp lòng ai. Sao chẳng nói cô đơn khi chiều phai. Nói hết nỗi vui hay buồn. Lúc chiến đấu nơi sa trường. Và tình thương thắm thiết dâng về phố phường.. ĐK:. Đêm nay quê...
Thương nhau
1. Thương nhau đẹp như ánh trăng vàng,. mà dịu êm như ánh sao hôm, mơ màng như sương chiều hôm. Thương nhau dìu nhau bước nhau vào đời. Thương nhau rộng lớn như lòng trời mộng như giấc mơ. 2. Hôm nao nhìn theo bước quân hành,. rồi thầm mơ bên luỹ tre xanh, công thành vui mái nhà tranh. Thương sao là như áo vai bạc màu. Như lúc gặp gỡ nhau lần đầu chẳng còn lo âu.
Nếu còn thương
1. Thêm một lần xuân trôi qua, người đi xa vẫn chưa thấy về. Bao lần trời gieo mưa ngâu, người về đâu đường xa hoen áo. Hôm nào nhìn hoa xuân rơi, hoa mùa xuân đẹp như áo ai. Nhưng tình yêu không phôi phai, dù năm tháng anh đi miệt mài.. 2. Em dặn lòng khi yêu ai, một nghìn năm vẫn không phai màu. Cho dù trời cao thêm cao, đường vạn lý dài thêm thương nhớ.