Tuấn Hải & Lê Kim Khánh

  • Nhìn theo xe hoa

    Năm xưa một chiều cuối mùa. Giờ mình đứng chờ người yêu như lời hứa. Cơn mưa từ từ kéo về. Giờ này chắc gì người mình yêu đã đi. Xa xa một tà áo hường. Chập chờn cuối đường đầu nghiêng nghiêng vành nón. Mưa rơi nặng hạt trên đường. Sợ tà áo hường là người tôi mến thương. Bỗng nghe trong lòng như em hờn trách thầm. Tại anh em ướt áo. Nào ngờ em đứng ngay sau.

  • Nhớ nhau làm gì

    1. Nhớ nhớ nhau làm gì càng thêm đau đớn. Ái ân bây giờ nhạt màu son phấn. Những câu ân cần chìm vào hư không theo hình bóng. 2. Nhớ nhớ nhau làm gì càng thêm chua xót. Phút vui đâu còn tình yêu gian dối. Đã theo chân người tình sầu tôi mang đến muôn đời. ĐK: Nhưng ai đâu ngờ rằng tình như giấc mơ. Thắm thiết nồng nàn rồi cũng ly tan. Tiếng yêu đương đầu...

  • Trót dại (Lỡ lầm)

    1. Lúc vừa lớn em biết chi tình yêu. Có người đến xin muốn được làm quen. Lòng em bối rối xôn xao. Những khi anh thường trộm nhìn. Em không hiểu gì lắc đầu liên miên. 2. Chữ ngờ thế gian có ai học đâu. Ấy vừa mới quen chữ tình in sâu. Tưởng rằng mãi mãi thương nhau. Sẽ không bao giờ nhạt màu. Nhưng nay tình đầu biến thành hận sâu. ĐK: Dù cho ai đã phụ...

  • Như một cơn mê

    1. Ngày xưa lúc chưa quen anh em nào có buồn. Từ ngày gặp nhau thấy sao trong lòng vấn vương. Nhiều đêm suy nghĩ miên man, rồi anh mơ mộng xa xăm. Mới hay trong lòng mình đang nhớ mong.. 2. Rằng em vẫn ghi tâm câu anh thường nhắc nhiều. Dù ngàn năm sau vẫn không quên người đã yêu. Tình cho đâu kể bao nhiêu, dù mai sau đời cô liêu. Chỉ mong sao làm đẹp lòng...