Tú Nguyễn

  • Chuyện tình mình

    1. Chuyện tình mình giờ đây đã xa rồi. Trong tim anh giá lạnh. Chuyện tình mình giờ đây đã xa rồi. Không còn những vui buồn.. 2. Chỉ còn lại em với nỗi cô đơn. Em vẫn nghĩ rằng. Rồi một ngày anh cũng sẽ biết được. Trái tim em luôn thuộc về anh. ĐK: Vậy thì tại sao em xa rời anh?. Vậy thì tại sao em không còn bên anh. Cần một vòng tay anh ôm chặt...

  • Quá khứ

    1. Anh vẫn nhớ ngày ấy, ánh mắt em trao anh đắm say. Anh bối rối nhìn em từ giây phút đó yêu em. Qua bao nhiêu buồn vui, đôi chúng ta được đến với nhau. Cảm ơn trời vì đã ban tặng tình yêu. 2. Anh không thể nào quên quãng thời gian khi anh có em. Nhớ mãi nụ cười xinh và đôi mắt ấy em trao. Hôm nay một mình anh đi dưới mưa trên con phố...

  • Nhớ thu

    1. Gió thu về chiều nay sương giăng khói mờ. Tím khung trời hàng thông xôn xao lá rơi. Gió mang về một trời bâng khuâng đã xa rời. Phút ban đầu ngàn năm yêu thương vẫn hoài. 2. Nhớ hôm nào mình dìu nhau trên phố buồn. Tiếng mưa thu chập chùng rừng thông vút cao. Bóng em dài muộn màng như những sương nhánh buồn. Tóc buông lơi vòng tay âu yếm vô bờ. ĐK: Ôi tình yêu...

  • Khi xa anh

    1. Khi anh lìa xa căn phòng hoang vắng ngập hồn. Khi anh lìa xa tâm hồn xa vắng lạnh lùng. Một mình em cay đắng âm thầm chờ anh bên gối chăn ấm nồng. Tình yêu sao vẫn như mây trời còn muôn đời xa mãi.. 2. Đôi ta gặp nhau trong đời như giấc mộng dài. Bao nhiêu ngày vui không bằng năm tháng đợi chờ. Lời em sao im vắng hỡi người từng đêm em ngóng trông...

  • Đà Lạt trong nỗi nhớ muộn màng

    1. Đà Lạt yêu dấu, tôi yêu em như yêu tình nhân. Mười năm xa cách, vụt qua như giấc mơ dài. Một thời niên thiếu, nơi đây dư âm xa xôi. Lần trong ký ức tôi tìm đâu ngày tháng yêu kiều.. Tôi yêu ghềnh thác rừng thông bạt ngàn. Yêu gió lạnh khi chiều tàn. Yêu những giọt mưa giao mùa. Tôi yêu con dốc nên thơ một thời. Yêu khói lam trong chiều vàng. Và tôi yêu...