Từ Công Phụng - năm: 1968
Kiếp dã tràng
Chiều vàng vương gót mỏi ta dừng chân phiêu du. Lặng nghe sóng gọi ngọt ngào. Hàng dừa nghiêng bóng ru nhau thầm thì lời âu yếm. Dìu nhẹ đôi cánh mềm rã rời. Đàn chim bé nhỏ ngập ngừng. Nhẹ hương gió đưa về khoảng trời cũ.. Một mình ta đứng nhìn mối tình duyên tan theo. Ngàn con sóng gào bạc đầu. Nhẹ sầu lên dấu chân ghi cuộc tình nhòa trên cát. Lời người nghe đã chợt...
Mùa xuân trên đỉnh bình yên
Rồi mai, có một lần tôi đưa em. Về trên đỉnh yên bình hiền hòa. Một mùa xuân lên cao. Hôn trên làn tóc xõa. Theo mây trôi bềnh bồng.. Rồi mai, có một lần tôi đưa em. Đưa em về miền nắng ấm. Những con chim thôi ngủ sau mùa đông lạnh căm. Hát lên gọi mùa xuân rạng rỡ,. Đem mặt trời tô mắt dại tuổi mơ.. Trên đỉnh yên bình. Một mùa xuân ôm kín khung trời.
Lời cuối
Thôi đừng tìm đến nhau làm gì. Thôi đừng nhìn nhau nữa mà chi. Đường về ngày mai xa lắm. Tương lai chưa vừa tầm hái tay này. Trời đọa đày cho cay đắng. Nên ta không còn nương cánh nhau mà đi. Đường về nhà em xa lắm. Xin tình người đừng dối gian thêm buồn. Kỷ niệm nào như muốn khóc. Nên tôi xin một lần được trao hết cho nhau. Bằng một lần đôi mắt nai tơ.
Lời của thành phố
Người còn trong thành phố vắng đốt từng chuỗi ngày dài. Ngày buồn trôi hờ hững tắt theo làn khói thuốc bay. Tuổi vàng đi lạc lõng cuốn trên từng gót chân rời. Gọi buồn lên thành phố vắng đâu còn dấu chân ai. Nằm muộn nghe ngày thức giấc. Nỗi buồn len vào mái tóc. Nuôi sầu trên ngón tay. Gọi tình yêu đừng vỗ cánh cho những đêm thôi không còn dài. Nghe nhớ thương trôi đi miệt...
Mưa trên ngày tháng đó
Em còn nhớ không em. Một lần em đã đến thăm tôi. Trong một sớm thu sang. Mùa mưa ướt phố thênh thang. Mưa từng cơn lạc loài rơi xuống tình muộn màng. Cuộc tình ta đã chết trên tay. Nghe cơn đau khoác trên linh hồn gầy. Người về trong một sớm heo may. Rồi người đi như kiếp mây bay. Trời còn làm nước mắt rơi mau. Trên vùng tuổi mưa ngâu. Người còn nước mắt rơi mau.
Lời của mẹ
Mẹ già lần ra trước ngõ ngóng tin con. Thoảng nghe ngoài kia tiếng bom đạn nổ trên đồng. Chợt thấy niềm tin gội héo trên tuổi mẹ mong. Bạc đôi vai áo nhạt nhoà đôi mắt tháng ngày chờ trông.. Con ơi con ơi con biết chăng con từng tiếng bom nổ. Từng tiếng đạn bay như nát tan lòng mẹ. Con ơi mẹ xin đời thôi chiến chinh. Mẹ con cúi xin đời mẹ có con. Từ tuổi...
Mòn mỏi
Mẹ ra bến xưa cầm tay tiễn đưa. Người đi hiến dâng đời cho chiến chinh. Dặn dò mẹ bảo con ráng nên trai. Khi con bước đi hồn mẹ tái tê. Lệ nhoà ướt mi lòng nghe sắt se. Nghẹn ngào mẹ nhìn không nói nên lời.. Lệ buồn như ngàn năm như ngàn năm vẫn rơi. Tuổi mẹ khô cằn trên tháng ngày trôi vẫn trôi. Năm tháng qua hững hờ mong bóng con xa mờ. Chờ ngày...