Từ Công Phụng - năm: 1966
Còn một buổi chiều
Chiều về im vắng mây trắng bay. Mây trắng bay trên làn tóc diễm huyền. Còn chiều nay nữa nắng vẫn vương. Nắng vẫn loang vàng vọt trên hè phố. Em có nghe giọt buồn rơi vào mắt. Nghe lối xưa mưa lạc vào thương nhớ. Trong khoảng chiều buồn ngơ ngác đợi ai. Đợi mùa thu tới mưa hắt hiu. Mưa hắt hiu trên thành phố u buồn. Còn chiều nay nữa anh ước ao. Anh khát khao được...
Vùng trời kỷ niệm
Trời đem mây trôi về trên đó. Cho buồn ghì tuổi đá mưa dạt dào ngàn đời. Ngày đó trong khung trời bãng lãng. Khẽ nâng niu tay mềm đếm từng bước chân êm.. Rồi anh đem theo vùng trời đó. Mang thật nhiều nụ cười gọi nhau đến trời mơ.. Đèn đêm lung linh chợt thức giấc. Bóng ai nghiêng trên đường tìm nhau suốt mùa thương.. Nhớ khi mình hay hẹn hò. Thường dìu nhau lên chín từng...
Ngồi bên nhau
Ngồi đây với em ngồi nhìn đôi mắt em. Nhòa trong bóng đêm ngàn vì sao như rơi xuống bên thềm. Ngồi nhìn nhau không nói. Loài cỏ hương lên tìm mắt đêm đen tìm môi khô tên. Gọi tình yêu cho ấm hương thơm đôi môi trong đêm chơi vơi. Gọi lên áng mây dìu em đến đây. Vùi anh đắm say và cỏ cây như quấn quýt bên tình ta.. Ta ru giấc em ngủ vùi trên lá.