Trương Văn Thi
Chiều thu mơ
Chiều thu nhớ bồng bềnh mái tóc em hồng. Vàng hoa thắm ven đồi hòa vào thinh không. Màu hoa vương mắt em nhẹ bàn chân bước êm. Choàng đôi tay ôm lấy thu vàng mênh mông.. Chiều thu man mác buồn. Đàn ai dâng phím sầu. Còn trong đôi mắt nâu. Tình yêu xưa lắng sâu. Nghe nhàu hương sắc qua mau.. Chiều mơ phố anh ngồi nắn nót cung đàn. Trời thu tím cho lòng dậy nỗi vương...
Tháng Ba
Tháng ba nhè nhẹ thoi đưa. Hoa vàng mấy độ lôi xưa mỏi mòn. Ta về nhặt những héo hon. Soi gương tỉnh ngộ mất còn dương gian. Tháng ba mùa đến vội vàng. Dang vòng tay đón muôn ngàn cung tơ. Trời xanh màu nắng nên thơ. Thông reo trước gió ngẩn ngơ mây bay. Chiều vàng Gia Nghĩa thơ ngây. Bên hiên tiếng hát đựng đầy hương hoa.. Tháng ba trăng sáng trong ngần. Em ngồi may áo...
Đêm giao mùa
Đêm giao mùa hoang phế trên cung đàn cầm. Soi ta từ chiếc bóng ưu tư trầm lặng. Nghe sâu làn hơi thở rơi trên địa đàng. Thanh âm đầy chua chát loang nhanh rưng rưng.. Tìm ta trong bóng đêm. Tìm men thơ bên thềm. Tìm trong ly rượu đắng. Tìm về chốn hư không. Trời vừa xong giấc đông. Hồn lang thang phiêu bồng. Ngược dòng về quá khứ. Tình người đã pha phôi.. Đêm như cào như...
Tự khúc yêu
Tình yêu ơi người là chi. Mà sao cay hoen bờ mi. Xót xa con tim này. Đớn đau từng phút giây.. Tình cho ta bao niềm đau. Lời yêu xưa bay về đâu. Đánh rơi bên chân cầu. Vết thương nhói lòng nhau.. Xin giữ lấy kỷ niệm đẹp. Từ khi mới yêu lần đầu. Xin chớ nói một lời buồn. Làm cho nát tan cõi lòng.. Tình yêu như sóng biển. Lúc dữ dội trào dâng. Lúc phẳng...
Gia Nghĩa vàng thu ca
Chiều vàng rơi thung lũng miên man. Gió tự tình khúc giao mùa khiêu gợi ru lãng vầng thơ trinh. Có con phố không tên óng ánh cánh hoa vàng. Mưa thu choàng mắt hạ một nỗi niềm đa mang.. Em vời xa mùa nhớ bạc trắng lời yêu xưa. Anh ôm đàn trăn trở gửi làn mây thêu thùa. Mùa thu ơi mùa thu lối nồng say thi vị. Bên miên trần vươn bóng sóng thời gian phôi phai.