Trương Tấn Huy
Ngỡ đã quên
1. Ngồi nơi đây một mình, nhớ em khôn nguôi. Mình xa nhau đã bao lâu rồi. Cứ ngỡ rằng mình đã quên lãng. Hình dung em những tháng ngày trôi. 2. Và cơn mưa đã chợt về, lòng chợt nhói đau não nề. Không thể quên được hình em trong tâm trí. Vì ngày xưa anh vô tâm để mất đi em. Để giờ đây chỉ còn anh với nỗi buồn. ĐK: Những ký ức giờ đây trở về...