Trịnh Việt Cường

  • Xuân này về lại quê hương

    1. Mỗi năm xuân về rực rỡ mai vàng. Người người bên nhau cười nói hân hoan. Bên nhau đẹp câu chúc tụng. Trao nhau mùa xuân ước vọng. Trao nhau tình xuân ấm nồng.. 2. Đã bao năm dài làm kẻ xa nhà. Nỗi niềm tha hương lặng tiếng xuân qua. Bôn ba buồn vui đất lạ. Thương quê quặn đau tấc dạ. Trong tim kỷ niệm chẳng nhòa. ĐK: Nỗi nhớ quê hương, day dứt lòng. Hồi tưởng...

  • Con tàu cuối sân ga

    1. Tàu rời sân ga lúc hai ta còn rất trẻ. Giữa đời bôn ba với bao khát vọng đời trai. Mà ai đâu hay tình ta gãy gánh giữa đường. Người đi theo mây về nơi ấy xa dìu vợi. Bỏ ta đứng bên hiên đời. Đêm lạnh lùng tựa biển khơi.. 2. Tàu rời quê hương nước non cách biệt nỗi lòng. Biển trời mênh mông biết thân cát bụi về đâu. Ngàn hoa trao nhau giờ đây...

  • Phụ tình phu thê

    (Ngâm thơ). Trời Đông ai đốt lửa yêu thương.. Để cháy lòng tôi suốt đêm trường.. Hôm nao tôi hát mà rơi lệ…. Gửi gió về đâu nổi vấn vương.. (Hát). 1. Thôi còn gì đâu để mà tôi chờ.. Bể khổ nên người bỏ tình phu thê.. Để đêm nay nghe gió về.. Để Đông sang nghe tái tê.. Bởi tình người nay là thế !.... 2. Biết em từ lúc môi còn thơm nồng.. Mắt khóc em buồn...

  • Tôi xa miền Trung

    Miền Trung nhạt nắng chiều cuối đông. Hoa tím bằng lăng trôi cuối dòng. Bên kia xóm nhỏ làng của em. Làng tôi bên đây cách đôi dòng. Cầu xin hạnh phúc đừng vỡ đôi. Bến cũ còn thương lắm bên bồi. Yêu em hết cả cuộc đời tôi. Tình em chan chứa môi em cười. Đêm nao em về, bóng trăng nghiêng đổ bờ vai xinh. Mắt em chứa cả trời lung linh, ánh sao thắm đượm ân tình.