Trịnh Thiên Ân
Anh không biết bao lâu
Khi anh tỉnh giấc, một ngày không có em bên cạnh. Một cảm giác trống vắng cô đơn như bao ngày. Rồi những đêm xuống, nỗi nhớ em càng nặng thêm. Em ở đâu, có chăng nơi này.. Chỉ là anh suy nghĩ quá nhiều. Vì làm sao có thể quên em như em đã từng. Từng bỏ mặc anh nơi cơn mưa khi trái tim giá lạnh. Để anh biết anh đang cần ai.. ĐK:. Em có biết anh...
Em sẽ không về
Cảm giác trống vắng cô đơn ngay trong lúc này. Chợt nhớ ánh mắt thấp thoáng từ khi gió về. Ngày em rời xa nước mắt rơi giờ hối tiếc cũng muộn rồi. Vì ai đã bỏ ra đi.. Dù biết đã có những lúc yêu thương phai dần. Dù biết có lúc trong đêm cơn mưa giá lạnh. Ngồi đợi chờ em thời gian như cứ ngưng.. ĐK:. Mất em thật rồi giờ còn lại gì đã xa rồi...
Sự im lặng
Có lẽ là lần cuối ta gặp nhau đấy. Vì em giờ đây cũng đã khác rồi. Biết em dấu anh qua những lời nói. Sự chân thành nay như xa vời.. T-ĐK:. Vì anh nào đâu biết trước ngày ấy. Khi mình có nhau gian khó thế nào. Mà giờ đây em vui bên người ấy.. Tình yêu mất đâu ai nào mong muốn. Nhưng sự thật đã xảy ra rồi. Có chăng là mình đã hết duyên phận..
Trời cứ cho mưa rơi
1. Phải buông tay một người chẳng dễ dàng. Phải chia tay một người càng khó vậy sao?. Đừng buồn em hỡi dẫu hai ta có cách rời. Đâu còn người đứng khóc cùng em lúc này.. 2. Xa nhau phải thay đổi cuộc sống nhé em. Đêm đông trời se lạnh mặc ấm vào em. Vì chẳng còn anh ở bên cạnh lo lắng. Giờ sao anh nghĩ đến lại thêm đau.. ĐK:. Trời cứ cho mưa rơi để...