Trịnh Nguyên Bình - năm: 2020
Ta đã đánh mất
Một thuở ta tìm, để thấy một tiếng yêu đừng mong manh. Một thuở trao tình, với ta chỉ có chân thành. Rồi cánh tay người cho ta, hơi ấm một thời không buông lơi. Để đến bước ngoặc cuộc đời, đành bỏ ta rơi. Dù ta biết, yêu đương là chữ duyên phận. Mà ta đau, mà ta nhói xót xa hụt hẫn. Chorus:. Em về đâu, mặt trời trôi xa giấu em tôi ở đâu. Một màu trắng...
Giấc mơ đêm qua
1. Đêm qua, con mơ gặp mẹ, mình ở chung mái nhà. Đêm qua, cơn mơ hiền hòa, vẹn nguyên nụ cười cha. Trong mơ, con ôm được trọn một vòng tay thần tiên. Những tiếng gọi bình yên “Mẹ - Cha” rất hiền. 2. Trong mơ, con vui rạng ngời, nhìn về nơi chân trời. Nhưng mơ đâu như là thật, bình minh chỉ nước mắt. Con mong cơn mơ quay lại, và ở bên con mãi. Để con...