Trịnh Công Sơn
Rừng xanh xanh mãi
Rừng xanh bao nhiêu lá. Lá bao nhiêu trên cành. Cây xanh bao nhiêu tuổi. Cây già bao nhiêu năm. Rừng xanh rừng xanh. Em cây non mới đến. Tôi đứng đó trầm ngâm. Rừng xanh bao nhiêu gió. Gió qua đây bao lần. Bao nhiêu lần lá rụng. Bao nhiêu chồi đã lên. Rừng xanh rừng xanh. Cây non là em đó. Còn tôi như cây già. Tuổi thơ xanh mãi. Với trái tim vui. Rừng ơi xanh hoài.
Vết lăn trầm
1. Vết lăn, vết lăn trầm. Hằn trên phiến đá nâu thêm ưu phiền. Như có lần chim muông hằn dấu chân. Người đi phiêu du từ đó không thấy về quê nhà. Rộng đôi cánh tay chờ mong. Người chợt nhớ mình như đá.. 2. Đá lăn vết lăn trầm. Từ hoang xưa dấu chân anh dã cầm. Ôi vết hằn ghi trên cồn đá hoang. Chờ ta giao du một chuyến. Ôi môi hờn xin đừng kể lại...
Còn có bao ngày
Đêm ta nằm bóng tối che ngang. Đêm ta nằm nghe tiếng trăm năm. Gọi thì thầm, gọi thì thầm, gọi thì thầm. Đêm nghe trời như hú như than. Ta nghe đời như có như không. Còn lại mình đời bồng bềnh đời buồn tênh.. Còn đây có bao ngày còn ta cứ vui chơi. Rồi mai sẽ ra đi dù nhớ thương con người. Còn đây những đêm này còn em hãy yêu tôi. Đời đốt nến chia...
Thành phố mùa xuân
1. Sài Gòn mùa xuân còn thoáng lá vàng bay. Có mùa thu nào đang ở lại. Mặt đường bình yên nằm ngoan như con suối. Kết hoa vàng cho lộng lẫy đời.. ĐK:. Ngọn gió rung cành khi chiều chưa hết nắng. Đường phố em về tóc cùng hoa quyến luyến. Chồi lá khoe mầm cho đời biết tên. Mùa xuân thay lá mùa đông. Để cho chim hót chuyện tình. 2. Sài Gòn mùa xuân về dưới những...
Cát bụi tình xa
1. Hạt bụi nào hoá kiếp thân tôi để một mai vươn hình hài lớn dậy. Ôi cát bụi tuyệt vời mặt trời soi một kiếp rong chơi.. Hạt bụi nào hoá kiếp thân tôi để một mai tôi về làm cát bụi. Ôi cát bụi mệt nhoài tiếng động nào gõ nhịp không nguôi.. Khi bước chân ta về đêm khuya nhìn đường phố. Thành phố hoang vu như đời mình qua cuộc tình. Làm sao em biết đời...
Em đến từ nghìn xưa
Tôi vẫn nhìn thấy em. Giữa đám đông xa lạ. Vì em mang trong mắt. Nỗi yêu đời thiết tha. Tôi vẫn nhìn thấy em. Giữa đám dông xa lạ. Vì trong đôi mắt đó. Có quê hương bạn bè. ĐK: Em đã đến giữa quê hương. Có những nghìn năm xưa. Hoá thân em bây giờ. Nên tôi vẫn nhìn thấy em. Giữa đám đông xa lạ. Vì em như chim trắng. Giữa trống đồng bước ra. Tôi vẫn...
Sóng về đâu
Biển sóng biển sóng đừng xô tôi. Đừng xô tôi ngã dưới chân người. Biển sóng biển sóng đừng xô nhau. Ta xô biển lại sóng về đâu ?. Sóng bạc đầu và núi chìm sâu. Ta về đâu đó. Về chốn nào mây phủ chiêm bao. Cạn suối nguồn bốn bề nương dâu. Ta tìm em nơi đâu ?. Biển sóng biển sóng đừng xô nhau. Ta xô biển lại sóng nằm đau. Biển sóng biển sóng đừng xô...
Em đi bỏ lại con đường
Bỏ mặc căn nhà, bỏ mặc tôi. Bỏ mặc nơi đây, bỏ mặc người. Bỏ trăm năm sau, ngàn năm nữa. Bỏ mặc tôi là, tôi là ai. Em đi bỏ lại con đường. Bờ xa cỏ dại, vô thường nhớ em. Ra đi, em đi bỏ lại dặm trường. Ngàn dâu cô quạnh, muôn trùng nhớ thêm. Bỏ mặc đêm dài, bỏ mặc tôi. Bỏ mặc gian nan, bỏ mặc người. Bỏ xa xôi yêu và gần gũi. Bỏ...
Tiến thoái lưỡng nan
Soạn theo phần trình bày của ca sĩ Khánh Ly. Tiến thoái lưỡng nan đi về lận đận. Tình đôi lận đận tiến thoái lưỡng nan. Mây bay khắp xứ chân mờ cõi xa. Vàng phai nhè nhẹ chiều hôm cửa nhà. Tiến thoái lưỡng nan đi về lận đận. Ngày xưa lận đận không biết về đâu. Về đâu cuối ngõ về đâu cuối trời. Xa xăm tôi ngồi tôi tìm giấc mơ. Xa xăm tôi ngồi tôi tìm...
Còn thấy mặt người
Mặt trời mặt trời đã lên. Một ngày, một ngày đã qua rồi. Từng vùng, từng vùng lá xanh. Rộn ràng, rộn ràng tiếng cười nói. Mặt trời, mặt trời đã lên. Một ngày, một ngày đã qua rồi. Từng vùng, từng vùng nắng trong. Một ngày, một ngày biết ơn đời. Từng ngày thấy mặt trời. Thấy mọi người lòng đã thấy vui. Từng đêm tối ngồi chờ đợi từng đêm tối ngồi chờ đợi. Chờ từng sớm mai...
Ngụ ngôn mùa đông
Một ngày mùa đông một người Việt Nam. Ra bên dòng sông nhớ về cội nguồn. Nhớ về đoạn đường từ đó ra đi. Nhớ về biển rộng thuyền ghe lướt sóng. Nhớ về nghìn trùng nòi giống của chim. Một ngày mùa đông một người Việt Nam. Đi lên đồi non nhớ về cuội nguồn. Nhớ về đoạn đường từ đó ra đi. Nhớ về đồng bằng loài chim muôn hót. Nhớ rừng mịt mù nòi giống của tiên.
Ngủ đi con
Hà ha ha há ha ha hà, con ngủ, ngủ đi con. Đứa con của mẹ da vàng ru con ru đạn nhuộm hồng vết thương. Hai mươi năm đàn con đi lính đi rồi không về. Đứa con da vàng của mẹ Ngủ đi con. Ru con, ru đã hai lần. Ôi tấm thân này ngày xưa bé bỏng. Mẹ mang đầy bụng mẹ bồng trên tay. Hò ho ho hó, ho ho hò, sao ngủ tuổi hai mươi?.