Trịnh Công Sơn

  • Như một lời chia tay

    1. Những hẹn hò từ nay khép lại, thân nhẹ nhàng như mây. Chút nắng vàng giờ đây cũng vội, khép lại từng đêm vui. Đường quen lối từng sớm chiều mong, bàn chân xưa qua đây ngại ngần. Làm sao biết từng nỗi đời riêng, để yêu thêm yêu cho nồng nàn. ĐK: Có nụ hồng ngày xưa rớt lại, bên cạnh đời tôi đây. Có chút tình thoảng như gió vội, tôi chợt nhìn ra tôi. Muốn một...

  • Mỗi ngày tôi chọn một niềm vui

    1. Mỗi ngày tôi chọn một niềm vui. Chọn những bông hoa và những nụ cười. Tôi nhặt gió trời, mời em giữ lấy. Để mắt em cười tựa lá bay. 2. Mỗi ngày tôi chọn đường mình đi. Đường đến anh em đường đến bạn bè. Tôi đợi em về, bàn chân quen quá. Thảm lá me vàng lại bước qua. ĐK: Và như thế tôi sống vui từng ngày. Và như thế tôi đến trong cuộc đời. Đã...

  • Cúi xuống thật gần

    Cúi xuống cho máu ngược dòng cho nước sông cạn nguồn. Cho cây khô trên cành trút lá bơ vơ. Cúi xuống cho bóng đổ dài cho xót xa mặt trời. Cho da thơm trên người nay cũng phôi pha.. Cúi xuống nghe đời nhấp nhô nghe tim rạn vỡ. Nghe trong tuổi nhỏ khóc oà. Cúi xuống trên bờ xót xa trên cơn lửa đỏ. Trên khuôn mặt đã im lìm. Cúi xuống nhìn sâu trong mắt. Và nghe...

  • Người già và em bé

    1. Ghế đá công viên, dời ra đường phố. Người già co ro, chiều thiu thiu ngủ. Người già co ro, buồn nghe tiếng nổ. Em bé loã lồ, khóc tuổi thơ đi. Ghế đá công viên, dời ra đường phố. Người già co ro, buồn trong mắt đỏ. Người già co ro, nhìn qua phố chợ. Khi chiến tranh về, đốt lửa quê hương. ĐK: Người già co ro, em bé loã lồ. Từng hạt cơm khô, trong miếng...

  • Hãy sống dùm tôi

    1. Hãy sống dùm tôi hãy nói dùm tôi hãy thở dùm tôi. Thịt da này dành cho thù hận. Cho bạo cường cho tham vọng của một lũ điên. Hãy sống dùm tôi hãy nói dùm tôi hãy thở dùm tôi. Quả tim này dành cho lửa hồng. Cho hoà bình cho con người còn chờ đấu tranh. ĐK: Ai có nghe ai có nghe tiếng nói người Việt Nam. Chỉ mong hoà bình sau đêm tăm tối. Chờ...

  • Ngày dài trên quê hương

    1. Một người già trong công viên, một người điên trong thành phố. Một người nằm không hơi thở, một người ngồi nghe bom nổ. Một người ngồi hai mươi năm, nhìn hoả châu đêm rực sáng. Đàn trẻ nhỏ quen bom đạn, người Việt nằm với vết thương. ĐK: Mẹ Việt nằm hai mươi năm, xương da mềm đợi giờ sông núi thiêng. Một màu vàng trên da thơm nên giữ gìn màu lúa chín quê hương. 2. Một...

  • Người về bỗng nhớ

    1. Mùa xuân yêu em đồi núi thênh thang. Hồ nước long lanh ngàn cánh vàng. Ngày ta yêu em màu lá thanh xuân. Chờ đến thu sang rồi hãy tàn. Đàn chim bên sông chiều chiều rung cánh. Người ngồi trên bến nhớ mênh mông. 2. Mặt đất âm u ngày tháng hoang vu. Chợt thấy em qua rợp bóng cờ. Nhìn ra quanh đây đồi núi reo ca. Chờ nắng lên thưa rồi hãy về. Bàn chân đi...

  • Du mục

    1. Đàn bò vào thành phố, đêm buồn vắng buồn hơn. Đàn bò vào thành phố, không còn ai hỏi thăm. Đàn bò tìm dòng sông, nhưng dòng nước cạn khô. Đàn bò bỗng thấy buồn, bỗng thấy buồn. Rồi một hôm đứng mơ mây ngàn. 2. Một người vào thành phố, đếm từng bước buồn tênh. Một người vào thành phố, không còn ai người quen. Người tìm về đồng xanh, nhưng đồng đã bỏ không. Rồi người bỗng...

  • Lại gần với nhau

    1. Lại gần, gần lại với nhau ngồi gần nhau hơn. Ngồi kề bên nhau đừng bỏ tôi đi. Hai mươi năm rồi còn gì cho anh. Còn gì cho tôi còn gì cho em. Không còn gì không còn gì còn lại chiến tranh. Đêm sông Hương nhung nhớ ngày Cửu Long mơ. Mơ thấy gì mơ một ngày Hồng Hà góp Hội Trùng Dương. Đây quê hương trông ngóng và mẹ chờ mong. Mong những gì, mong tìm...

  • Lời thiên thu gọi

    1. Về trong phố xưa tôi nằm. Có lần nghe tiếng ru bên vườn. Chợt như xác thân không còn. Và cạnh tôi là đồng vắng. Về trên phố cao nguyên ngồi. Tiếng gà trưa gáy khan bên đồi. Chợt như phố kia không người. Còn lại tôi bước hoài. ĐK: Lòng ta có khi tựa như vắng ai. Nhiều khi đã vui cười nhiều khi đứng riêng ngoài. Nhiều đêm muốn đi về con phố xa. Nhiều đêm muốn...

  • Yêu dấu tan theo

    Thôi em đừng bối rối trong ta chiều đã tàn. Thôi em đừng khóc nuối cho môi còn chút thanh tân. Tóc em cười trong gió trong ta giọt máu mù. Khô theo ngày thương nhớ, vết buồn khắc trên da. Em theo đời cơm áo mai ra cùng phố xôn xao. Bao nhiêu ngày yêu dấu tan theo. Ta ôm tình nặng trĩu ghe quanh đời mưa bão. Ôi những ngày yêu dấu bọt bèo. Bên sông chiều mưa...

  • Ngẫu nhiên

    Bản 1 tone. 1. Không có đâu em này không có cái chết đầu tiên. Và có đâu bao giờ ? đâu có cái chết sau cùng ?. Tự mình biết riêng mình và ta biết riêng ta. Tự mình biết riêng mình và ta biết riêng ta. 2. Hòn đá lăn trên đồi hòn đá rớt xuống cành mai. Rụng cánh hoa mai vàng chim chóc hót tiếng qua đời. Người ôm lấy muôn loài nằm trong tiếng bi...