Trịnh Công Sơn
Tạ ơn
1. Dù đến rồi đi tôi cũng xin tạ ơn người. Tạ ơn đời, ta ơn ai đã đưa em về chốn này. Tôi xây mãi cuộc vui. Dù đến rồi đi tôi cũng xin tạ ơn người. Tạ ơn đời, tạ ơn ai đã cho tôi. Còn những ngày ngồi mơ ước cùng người.. ĐK: Ôi mênh mông tháng ngày tháng vắng em. Tình tựa lá bỗng vàng bỗng xanh. Em ra đi như thoáng gió thầm. Để lại...
Ru em
1. Ru em ngủ những đêm khuya. Ru em ngủ tháng âm u. Ru em cùng những u mê. Ru em, ru em dù đã chia xa.. Ru em vì những đêm xưa. Ru em phụ rẩy trong ta. Ru em quỳ gối vong nô. Ru em, ru em vì dáng kiêu sa.. Ru từng ngọt bùi đã qua. Ru người lận đận héo khô. Yêu em, yêu thêm tình phụ. Yêu em lòng chợt từ bi bất ngờ.. 2.
Rừng xưa đã khép
1. Ta thấy em trong tiền kiếp với cọng buồn cỏ khô. Ta thấy em đang ngồi khóc khi rừng chiều đổ mưa. Rừng thu lá úa em vẫn chưa về. Rừng đông cuốn gió em đứng bơ vơ.. 2. Ta thấy em trong tiền kiếp với mặt trời lẻ loi. Ta thấy em đang ngồi hát khi rừng về nhiều mây. Rừng thu thay lá mưa bay buồn rầu. Rừng đông buốt giá mưa bay dạt dào.. 3 Ta...
Gia tài của mẹ
1. Một ngàn năm nô lệ giặc Tàu. Một trăm năm đô hộ giặc Tây. Hai mươi năm nội chiến từng ngày. Gia tài của mẹ để lại cho con. Gia tài của mẹ là nước Việt buồn. 2. Một ngàn năm nô lệ giặc Tàu. Một trăm năm đô hộ giặc Tây. Hai mươi năm nội chiến từng ngày. Gia tài của mẹ một rừng xương khô. Gia tài của mẹ một núi đầy mồ. ĐK: Dạy cho con...
Đại bác ru đêm
1. Đại bác đêm đêm dội về thành phố. Người phu quét đường dừng chổi đứng nghe. Đại bác qua đây đánh thức mẹ dậy. Đại bác qua đây con thơ buồn tủi. Nửa đêm sáng chói hỏa châu trên núi. 2. Đại bác đêm đêm dội về thành phố. Người phu quét đường dừng chổi đứng nghe. Từng chuyến bay đêm con thơ giật mình. Hầm trú tan hoang ôi da thịt vàng. Từng đêm chong sáng là mắt...
Tôi sẽ đi thăm
Khi đất nước tôi thanh bình tôi sẽ đi thăm. Tôi sẽ đi thăm một phố đầy hầm. Đi thăm một con đường nhiều hố. Khi đất nước tôi không còn chiến tranh. Bạn bè mấy đứa vừa xanh nấm mồ. Khi đất nước tôi thanh bình tôi sẽ đi thăm. Tôi sẽ đi thăm cầu gẫy vì mìn. Đi thăm hầm chông và mã tấu. Khi đất nước tôi không còn giết nhau. Trẻ con đi hát đồng dao...
Phôi pha
1. Ôm lòng đêm nhìn vầng trăng mới về. Nhớ chân giang hồ. Ôi phù du từng tuổi xuân đã già. Một ngày kia đến bờ đời người như gió qua.. 2. Không còn ai đường về ôi quá dài. Những đêm xa người. Chén rươu cay một đời tôi uống hoài. Trả lại từng tin vui cho nhân gian chờ đợi.. ĐK: Về ngồi trong những ngày nhìn từng hôm nắng ngời. Nhìn từng khi mưa bay. Có những...
Ru đời đi nhé
Có khi mưa ngoài trời. Là giọt nước mắt em. Đã nương theo vào đời. Làm từng nỗi ưu phiền. Ngoài phố mùa đông. Đôi môi em là đốm lửa hồng. Ru đời đi nhé. Cho ta nương nhờ lúc thở than. Chân đi nằng nặng. Hoang mang ta nghe tịch lặng. Rơi nhanh dưới khe im lìm. Ru đời đi nhé. Ôi môi ngon này giữa trần gian. Ru từng chiếc bóng. Lênh đênh vào giấc ngủ ngon. Cho...
Vẫn có em bên đời
1. Vẫn thấy bên đời còn có em. Tấm lòng em như lá kia còn xanh. Rừng ơi hãy giữ cho bền nhé. Những cành hoa phai quá không đành. 2. Vẫn thấy em cười đùa đó đây. Mái nhà năm xưa tóc em còn bay. Găp nhau giây phút trong đời ấy. Nỗi gì bâng khuâng vướng chân hoài. ĐK: Em đã đến nơi này tựa như cánh én. Dịu dàng trao chút hương hoa mùa xuân. Nhớ gì...
Xin cho tôi
1. Xin cho mây che đủ phận người. Xin cho tôi một sáng trời vui. Xin cho tôi đến tận nụ cười. Cho tôi quên một nấm mộ tươi. Xin cho tôi xin vạn lần rồi. Một góc này chỉ biết rong chơi. Xin cho tôi yên phận này thôi.. 2. Xin cho tôi yên ngủ một ngày. Xin cho đêm không có đạn bay. Xin cho chim góp nhạc về trời. Xin cho tôi là kiếp của mây. Xin...
Lời buồn thánh
1. Chiều chủ nhật buồn nằm trong căn gác đìu hiu. Ôi tiếng hát xanh xao của một buổi chiều. Trời mưa, trời mưa không dứt. Ô hay mình vẫn cô liêu.. 2. Chiều chúa nhật buồn nằm trong căn gác đìu hiu. Nghe tiếng hát xanh xao của một buổi chiều. Bạn bè rời xa chăn chiếu. Bơ vơ còn đến bao giờ.. 3. Chiều chủ nhật buồn nằm trong căn gác đìu hiu. Tôi xin em năm ngón...
Xin trả nợ người
1. Hai mươi năm xin trả nợ người. Trả nợ một thời em đã bỏ ai. Hai mươi năm xin trả nợ dài. Trả nợ một đời em đã phụ tôi. Em phụ tôi một đời bé dại. Thơ dại ra đi không nhớ gì tôi. Thơ dại ra đi quên hết tình tôi. Hai mươi năm em trả lại rồi. Trả nợ một đời xa vắng vòng tay. Hai mươi năm vơi cạn lại đầy. Trả nợ một thời...