Trịnh Công Sơn
Đêm thấy ta là thác đổ
1. Một đêm bước chân về gác nhỏ, chợt nhớ đóa hoa tường vi. Bàn tay ngắt hoa từ phố nọ, giờ đây đã quên vườn xưa. Một hôm bước qua thành phố lạ, thành phố đã đi ngủ trưa. Đời ta có khi tựa lá cỏ, ngồi hát ca rất tự do. Nhiều khi bỗng như trẻ nhớ nhà, từ những phố xưa tôi về. Ngày xuân bước chân người rất nhẹ, mùa xuân đã qua bao giờ. Nhiều...
Dấu chân địa đàng
1. Trời buông gió và mây về ngang bên lưng đèo. Mùa xanh lá, loài sâu ngủ quên trong tóc chiều. Cuộc đời đó nửa đêm tiếng ca lên như than phiền. Bàng hoàng lạc gió mấy miền, trùng trùng ngoài khơi nước lên sóng mềm. 2. Ngựa buông vó người đi chùng chân đã bao lần. Nửa đêm đó lời ca Dạ Lan như ngại ngùng. Vùng u tối, loài sâu hát lên khúc ca cuối cùng. Một đời...
Như cánh vạc bay
1. Nắng có hồng bằng đôi môi em. Mưa có buồn bằng đôi mắt em. Tóc em từng sợi nhỏ. Rớt xuống đời làm sóng lênh đênh.. 2. Gió sẽ mừng vì tóc em bay. Cho mây hờn ngủ quên trên vai. Vai em gầy guộc nhỏ. Như cánh vạc về chốn xa xôi.. ĐK: Nắng có còn hờn ghen môi em. Mưa có còn buồn trong mắt trong. Từ lúc đưa em về. Là biết xa nghìn trùng.. 3.
Lặng lẽ nơi này
1.Tình yêu mật ngọt, mật ngọt trên môi. Tình yêu mật đắng, mật đắng trong đời. Tình yêu như biển, biển rộng hai vai. Biển rộng hai vai. Tình yêu như biển, biển hẹp tay người. Biển hẹp tay người lạc lối. ĐK: Em đi về nơi ấy nơi đâu nơi đâu. Sông cạn đá mòn. Trăng treo đầu con sóng. Tan theo tan theo chút tình xa vắng. Làm sao ru được tình vơi. À ..... ơi nỗi đau...
Một cõi đi về
1. Bao nhiêu năm rồi còn mãi ra đi. Đi đâu loanh quanh cho đời mỏi mệt. Trên hai vai ta đôi vầng nhật nguyệt. Rọi xuống trăm năm một cõi đi về. Lời nào của cây lời nào cỏ lạ. Một chiều ngồi say một đời thật nhẹ, ngày qua. Vừa tàn mùa xuân rồi tàn mùa hạ. Một ngày đầu thu nghe chân ngựa về chốn xa. 2. Mây che trên đầu và nắng trên vai. Đôi chân...
Mưa hồng
1. Trời ươm nắng cho mây hồng, mây qua mau em nghiêng sầu. Còn mưa xuống như hôm nào em đến thăm mây âm thầm mang gió lên. Người ngồi đó trông mưa nguồn, ôi yêu thương nghe đã buồn. Ngoài kia lá như vẫn xanh, ngoài sông vắng nước dâng lên hồn muôn trùng. ĐK: Nay em đã khóc chiều mưa đỉnh cao. Còn gì nữa đâu sương mù đã lâu. Em đi về cầu mưa ướt áo đường...
Tuổi đá buồn
1. Trời còn làm mưa mưa rơi mênh mang. Từng ngón tay buồn em mang em mang. Đi về giáo đường ngày chủ nhật buồn. Còn ai còn ai đóa hoa hồng cài lên tóc mây. Ôi đường phố dài lời ru miệt mài. Ngàn năm ngàn năm. Ru em nồng nàn ru em nồng nàn.. 2. Trời còn làm mây, mây trôi lang thang. Sợi tóc em bồng, trôi nhanh trôi nhanh. Như dòng nước hiền, ngày chủ nhật...
Hoa vàng mấy độ
1. Em đến bên đời hoa vàng một đóa. Một thoáng hương bay bên trời phố hạ. Nào có ai hay ta gặp tình cờ. Nhưng là cơn gió em còn cứ mãi bay đi.. Em đến bên đời hoa vàng rực rỡ. Nào dễ chóng phai trong lòng nỗi nhớ. Ngày tháng trôi qua cơn đau mịt mù.. ĐK:. Xin cho bốn mùa đất trời lặng gió. Đường trần em đi hoa vàng mấy độ. Những đường cỏ lá...
Nắng thủy tinh
1. Màu nắng hay là màu mắt em. Mùa thu mưa bay cho tay mềm. Chiều nghiêng nghiêng bóng nắng qua thềm. Rồi có hôm nào mây bay lên. 2. Lùa nắng cho buồn vào tóc em. Bàn tay xanh xao đón ưu phiền. Ngày xưa sao lá thu không vàng. Và nắng chưa vào trong mắt em. ĐK: Em qua công viên bước chân âm thầm. Ngoài kia gió mây về ngàn cỏ cây chợt lên màu nắng. Em...
Hãy khóc đi em
1. Hãy khóc đi em cuối cuộc tình. Còn đây những ngày buồn. Hãy khóc hãy khóc đi em có còn gì. Ngày thôi hết đợi chờ.. ĐK: Hãy khóc hãy khóc đi em. Hãy khóc hãy khóc đi em. Dòng nước mắt sẽ bay trong trời. Làm cơn mưa rớt trên chăn gối. Lời cỏ cây hát trên da người.. 2. Hãy khóc đi em cuối cuộc tình. Còn đâu những mặn nồng. Hãy khóc hãy khóc đi em...
Tôi ru em ngủ
1. Tôi ru em ngủ một sớm mùa đông. Em ra ngoài ruộng đồng, hỏi thăm cành lúa mới. Tôi ru em ngủ một sớm mùa thu. Em đi trong sương mù gọi cây lá vào mùa. ĐK: Con đường thật buồn một ngày cuối đông. Con đường mịt mù một ngày cuối thu. Em vào mùa hạ nắng thắp trên cao. Và mùa xuân nào ngẩn ngơ tình mới.. Đi nhẹ vào đời thầm thì gót chân. Em gọi...
Quỳnh hương
1. Ta mang cho em một đóa quỳnh, quỳnh thơm hay môi em thơm. Em mang cho em một chút tình, miệng cười khúc khích trên lưng. Đêm này đêm buồn bã với những môi hôn. Trong vườn trăng vừa khép những đóa mong manh.. 2. Ta mang cho em một chút tình, vì ta như sông lênh đênh. Môi em cho ta một cánh hồng, lụa là phút ấy chưa quên. Thôi chào em về giữa phố xá thêng...