Trịnh Công Sơn
Em ở nông trường em ra biên giới
1. Trên nông trường không xa lắm. Có đôi chân đi không ngại ngần. Em bây giờ, quen mưa nắng. Tóc trên vai vấn vương bụi hồng. -. Từng vai áo phai sẽ xanh thêm đời. Bàn tay làm nên những mùa vui. Từ trên đất này, những con người mới. Mọc lên, tựa như nắng giữa chân trời. Qua bao mùa em đã lớn. Đất cho em trái tim nồng nàn. Yêu con người nên lo lắng. Muốn nghiêng...
Nhớ mùa thu Hà Nội
Hà Nội mùa thu, cây cơm nguội vàng, cây bàng lá đỏ. Nằm kề bên nhau, phố xưa nhà cổ, mái ngói thâm nâu. Hà Nội mùa thu, mùa thu Hà Nội. Mùa hoa sữa về thơm từng ngọn gió,. Mùa cốm xanh về, thơm bàn tay nhỏ. Cốm sữa vỉa hè, thơm bước chân qua.. Hồ Tây chiều thu, mặt nước vàng lay bờ xa mời gọi. Màu sương thương nhớ, bầy sâm cầm nhỏ vỗ cánh mặt trời.
Em còn nhớ hay em đã quên
1. Em còn nhớ hay em đã quên ?. Nhớ Sài gòn mưa rồi chợt nắng. Nhớ phố xưa quen biết tên bàn chân. Nhớ đèn đường từng đêm thao thức. Sáng che em vòm lá me xanh. Em còn nhớ hay em đã quên ?. Bên hàng xóm đôi khi ghé thăm. Có hai mùa vẫn đi về. Có con đường nằm nghe nắng mưa. Em ra đi nơi này vẫn thế. Lá vẫn xanh trên con đường nhỏ.
Huế Sài Gòn Hà Nội
1. Huế Sài Gòn Hà Nội Quê hương ơi sao vẫn còn xa. Huế Sài Gòn Hà Nội bao nhiêu năm sao vẫn thờ ơ. Việt Nam ơi còn bao lâu những con người ngồi nhớ thương nhau. Triệu chân em, triệu chân anh hỡi ba miền vùng lên cách mạng. Đã đến lúc nối tấm lòng chung. Tuổi thanh niên hãy đi bằng những bước tiền phong. Từ Trung Nam Bắc chờ mong nung đốt. Những bó đuốc reo...
Mong manh phận người
Người về nơi phố buồn. Giọt lệ mãi vẫn tuôn. Hành trang một kiếp người. Phận đời ôi não nùng. Một hôm quay bước về. Một hôm tựa bờ vai. Ngỡ giấc mơ chiều hoang ,. Chorus :. Người hỡi ! Người hỡi ! Một bóng dáng thân yêu. Người đi ! Người đi ! Một thân xác yêu kiều. Bao lần ôm trọn niềm ao ước khôn cùng. Mai về chỉ còn lại thân xác mong manh. Cho giọt...