Trịnh Công Sơn

  • Tự tình khúc

    1. Tôi như trẻ nhỏ ngồi bên hiên nhà. Chờ xem thế kỷ tàn phai. Tôi như trẻ nhỏ tìm nơi nương tựa. Mà sao vẫn cứ lạc loài. Tôi như là người lạc trong đô thị. Một hôm đi về biển khơi. Tôi như là người một hôm quay lại. Vì nghe sa mạc nối dài. Đừng nghe tôi nói lời tăm tối. Đừng tin tôi nhé vì tiếng cười. Đôi khi một người dường như chờ đợi. Thật...

  • Tôi là ai

    1. Tôi là ai, là ai, ba trăm năm trước tôi là ai?. Là ai, là ai, vu vơ đất bồi, em ngồi ngọn sóng mang thai. Tôi là ai, là ai, ba trăm năm trước tôi là ai?. Là ai, là ai, Sài Gòn gánh gió trên vai, mưa lầy lội. Tôi tìm chập chùng dấu vết hươu nai. Không ai chờ đợi hình dáng tôi phai. Tôi là ai, là ai?. Hôm nay tôi đến, tôi tìm tôi.

  • Rơi lệ ru người

    1. Thí dụ bây giờ tôi phải đi. Tôi phải đi tay chia ly cùng đời sống này. Có nhiều hôm đưa chân tôi về biên giới mới. Nghe ra quanh tôi đêm dài. Có còn ai trong yên vui còn yêu dấu ngồi. Rơi lệ ru người từ đây.. Thí dụ bây giờ em phải ra đi. Em phải đi đôi tay em dù ưu ái đời. Em phải đi đôi môi ngon dù chưa chín tới. Quanh em...

  • Xanh lòng phai tàn

    Dù mùa xuân đã đến đây. Sao lòng vẫn ơ hờ. Nhìn ngoài sân thay lá cây. Biết rằng đã sang mùa. Một bàn chân bước thêm. Rời dĩ vãng. Chưa rời máu xương. Dù mùa xuân đã đến đây. Vẫn còn tiếng khóc thầm. Triệu nụ hoa đang thoát thai. Viên đạn vẫn trên nòng. Hận thù trên cánh tay. Bao mùa xuân rồi. Hận thù trong trái tim. Hận thù trên cây lá. Trong đêm hồng. Dù mùa...

  • Thuở bống là người

    1. Bống đùa biển khơi. Bống đùa núi đồi. Bống đùa đùa thôi. Làm chi mà vội. Giọt nắng ban mai. Làm chi mà vội. Em đi bống về. Em về bống đi. Làm chi mà vội. Đừng buồn gió ơi. Đừng buồn gió ơi. Gió ngủ ở đâu. Bống ngủ nơi nào. Có còn bờ ao`. Trăng về thuở ấy. Thuở Bống là người. 2. Bống vội vàng đi. Xa lìa quê nhà. Xa lìa vườn xưa. Ngày xưa...

  • Ngày về

    1. Từng ngày bóng tối lan tràn qua đây bao nhiêu năm mệt nhoài. Một chiều bỗng có tin vui đưa về mọi người hòa bình đến đây rồi. Mẹ già khoác áo ra đường bay theo bóng chim câu rợp trời. Lòng mừng đất nước yên vui nhưng bên đời mẹ từ nay vắng con rồi. ĐK:. Một bàn cơm ngon trước ghế không người. Mẹ bày cho con với nước mắt rơi. Gọi hồn con thiêng hãy đến...

  • Ta đi dựng cờ

    Ngày nào dân ta đi dựng cờ. Một đời âm u sẽ sáng lóa. Bao năm dân ta cúi đầu chờ. Hèn mọn thân trai không dám nhớ. Một ngày dân ta quyết dựng cờ. Dạy tình anh em cho dã thú. Cây hoang sẽ chết trái căm thù. Từ sông Hương ta kêu sông Hồng. Về Cửu Long có áo cơm vàng. Một bình minh dân ta ca hát khắp giang sơn.. Ngày nào dân ta đi dựng cờ.

  • Ngày mai đây bình yên

    1. Bao nhiêu người đã ra đi. Ngày mai đây bình yên vì mọi nơi đã lên mồ hoang. Ngày mai đây nhìn quanh lòng sẽ thấy xót xa vô cùng. Mẹ già đi lom khom tìm trên bãi vắng. Tìm mộ đứa con hôm nay không còn để đón thanh bình.. Bao nhiêu người đã hy sinh. Ngày mai đây bình yên vì thịt xương đã phơi đồng xanh. Ngày mai đây bình yên vì giòng máu đã ngăn...

  • Một buổi sáng mùa xuân

    1. Một buổi sáng mùa xuân. Một đứa bé ra đồng. Đạp trái mìn nổ chậm. Xác không còn đôi chân.. Một buổi sáng mùa xuân. Ngực đứa bé tan tành. Ngàn hoa đồng cỏ nội. Ϲúi xuống nhìn con tim.. ĐK: Em thơ ơi chiều naу trường học lại. Trong sân chơi bạn và thầу im lời. Bài học về уêu thương trên giấу mới. Sao hôm naу nét mực đã phai.. 2. Một buổi sáng mùa xuân. Một...

  • Như chim ưu phiền

    1. Tôi như con chim nhỏ. Bay về rất ngẩn ngơ. Trên nhân gian chia lìa. Lòng đầy những oán thù. Tôi như chim xa lạ. Đứng nhìn những ngày qua. Trong tim tôi bất ngờ. một lời than rất nhỏ. (Hừ hứ hứ hư hư hừ. Hừ hứ hứ hư hứ hư). 2. Tôi như con chim buồn. Bay về lúc chiều hôm. Thôi quên đi thiên đường. Một đời tôi mãi tìm. Tôi như con chim bệnh. Thiếu...

  • Níu tay nghìn trùng

    1. Một chiều kia có người tình trẻ. Đi lang thang quanh ngôi thành cổ. Từ bờ môi hát lên nhè nhẹ. Từ lời ca rớt thành cơn mưa. Một chiều kia có mây mù mù. Mây rơi nhanh rơi trên cửa nhà. Người tình kia mất con đường về. Và trời kia mất em từ độ. 2. Mặt trời xa đã bay về gần. Rơi trên sông rơi sau bờ thành. Nhìn cỏ cây ráng pha màu hồng. Nhìn...

  • Như tiếng thở dài

    Người đi quanh thân thể của người. Một trăm năm như tiếng thở dài. Ngày vinh quang hay tháng ngậm ngùi. Ngày âu lo theo tóc mọc dài. Làm con sông cho tháng ngày trôi. Chờ cây non trên núi đầu thai. Trong từng giọng nói có màu tàn phai.. Người đêm đêm mơ thấy mặt trời. Mọc trong tim trong mắt loài người. Người đêm đêm mơ thấy nụ cười. Nở trên môi trên khắp cuộc đời. Lúc tỉnh...