Trịnh Công Sơn - năm: 1969
Chính chúng ta phải nói
1. Chính chúng ta phải nói hoà bình. Khi tim người rực lửa cần mong. Chính chúng ta phải có mọi quyền. Đứng lên đòi thống nhất quê hương.. Em đã thấy các anh trên đường. Thoát yếu hèn dựng thân cao lớn. Đời sống vươn vai thành phố giăng tay. Lời nói căng môi.. Trăm con phố bỗng lao xao mừng. Trăm câu nói gióng cao như rừng. Một dòng cuồng lưu mở đời tự do. Nhà tù hò...
Dựng lại người dựng lại nhà
1. Ta cùng lên đường, đi xây lại Việt Nam. Bàn chân ta đi mau đi sâu vô tới rừng cao. Vác những cây rừng to về nơi đây ta xây lại nhà. Dựng làng mới cho dân ta về, dựng nhà mới cho miền quê.. Trên những con đường, vang bước người dồn chân. Bàn chân ta lên non ra sông ra tới biển xanh. Gánh đá mang về kinh, về nơi đây ta xây lm nền. Dựng nhà...
Đừng mong ai đừng nghi ngại
1. Hỡi những con chim đêm sao chưa vỗ cánh. Hỡi những anh nông dân sao chưa về làng. Hỡi những người mẹ già hằng đêm sao khóc. Hỡi chúng ta hôm nay đang nghe gì không. 2. Những chiếc khăn tang bay trên tóc bù rối. Những mắt ai tim ai đang mong người về. Những chiếc nạng gập ghềnh người im tiếng nói. Những sớm mai âm u sao chưa đổi thay. ĐK: Còn nụ cười trên đôi...