Trịnh Công Sơn
Em là hoa hồng nhỏ
1. Em sẽ là mùa xuân của mẹ. Em sẽ là màu nắng của cha. Em đến trường học bao điều lạ. Môi mỉm cười là những nụ hoa. 2. Trang sách hồng nằm mơ màng ngủ. Em gối đầu lên những vần thơ. Em thấy mình là hoa hồng nhỏ. Bay giữa trời làm mát ngày qua. ĐK: Trời mênh mông, đất hiền hòa. Bàn chân em đi nhè nhẹ. Đưa em vào tình người bao la. 3. Cây...
Utsukushii mukashi (美しい昔) – Diễm xưa (phiên bản tiếng Nhật)
1. 赤い地の果てに. Akai chi no hate ni. 貴方の知らない. Anata no shirana – i. 愛があることを. Ai ga aru koto wo. 教えたのは誰?. Oshieta no wa da- re. 2. 風の便りなの. Kaze no tayori na- no. 人の噂なの?. Hito no uwasa na- no. 愛を知らないで. Ai wo shirana- de. いてくれたならば. Ite kureta nara- ba. ĐK: 私は今も. Watashi wa ima mo. 貴方のそばで. Ana- ta no soba de. 命続くまで. Inochi tsuduku ma- de. 夢を見たのに. Yu- me wo mita no- ni. 3. 今は地の果てに. Ima wa chi no hate ni.
Liên khúc 4 mùa
1. Trời còn làm mưa mưa rơi mênh mang. Từng ngón tay buồn em mang em mang. Đi về giáo đường ngày chủ nhật buồn. Còn ai còn ai đóa hoa hồng cài lên tóc mây. Ôi đường phố dài lời ru miệt mài. Ngàn năm ngàn năm, ru em nồng nàn ru em nồng nàn.. Trời còn làm mây, mây trôi lang thang. Sợi tóc em bồng, trôi nhanh trôi nhanh. Như dòng nước hiền, ngày chủ nhật buồn.
Tình nhớ
1. Tình ngỡ đã quên đi, như lòng cố lạnh lùng. Người ngỡ đã xa xăm bỗng về quá thênh thang. Ôi áo xưa lồng lộng, đã xô dạt trời chiều. Như từng cơn nước rộng xóa một ngày đìu hiu. Tình ngỡ đã phôi pha nhưng tình vẫn còn đầy. Người ngỡ đã đi xa, nhưng người vẫn quanh đây. Những bước chân mềm mại, đã đi vào đời người. Như từng viên đá cuội rớt vào lòng biển...
Diễm xưa
1. Mưa vẫn mưa bay trên tầng tháp cổ. Dài tay em mấy thuở mắt xanh xao. Nghe lá thu mưa reo mòn gót nhỏ. Đường dài hun hút cho mắt thêm sâu.. 2. Mưa vẫn hay mưa trên hàng lá nhỏ. Buổi chiều ngồi ngóng những chuyến mưa qua. Trên bước chân em âm thầm lá đổ. Chợt hồn xanh buốt cho mình xót xa.. ĐK:. Chiều này còn mưa sao em không lại. Nhỡ mai trong cơn đau...
Hạ trắng
1. Gọi nắng, trên vai em gầy đường xa áo bay. Nắng qua mắt buồn , lòng hoa bướm say. Lối em đi về trời không có mây. Đường đi suốt mùa nắng lên thắp đầy. 2. Gọi nắng, cho cơn mê chiều nhiều hoa trắng bay. Cho tay em dài gầy thêm nắng mai. Bước chân em về nào anh có hay. Gọi em cho nắng chết trên sông dài.. ĐK: Thôi xin ơn đời trong cơn mê này...
Nhìn những mùa thu đi
1. Nhìn những mùa thu đi, em nghe sầu vương trong nắng. Và lá rụng ngoài song nghe tên mình vào quên lãng. Nghe tháng ngày chết trong thu vàng. 2. Nhìn những lần thu đi, tay trơn buồn ôm nuối tiếc. Nghe gió lạnh về đêm, hai mươi sầu dâng mắt biếc. Thương cho người rồi lạnh lùng riêng. ĐK: Gió heo mây đã về, chiều tím loang vỉa hè. Và gió hôn tóc thề rồi mùa thu bay...
Tình xa
1. Ngày tháng nào đã ra đi khi ta còn ngồi lại. Cuộc tình nào đã ra khơi ta còn mãi nơi đây. Từng người tình bỏ ta đi như những dòng sông nhỏ. Ôi những dòng sông nhỏ lời hẹn thề là những cơn mưa. * Khi bước chân ta về đêm khuya nhìn đường phố. Thành phố hoang vu như một lần qua cuộc tình. Làm sao em biết đời sống buồn tênh, đôi khi ta lắng nghe...
Tưởng rằng đã quên
1. Tưởng rằng đã quên, cuộc tình sẽ yên. Tưởng rằng đã quên, nhưng tim yếu mềm. Một ngày thấy em là đời bỗng đêm vây khốn -. Tưởng rằng đã quên, cuộc tình sẽ yên. Tưởng rằng đã quên, thân đau muốn nằm. Vì từng bước em là từng mũi đinh cuồng điên -. ĐK: Còn gì đâu những đóa hoa hồng. Vì trái tim tội lỗi lưu vong. Còn gì đâu những má xưa nồng. Dù xác thân...
Ru em từng ngón xuân nồng
1. Ru mãi ngàn năm dòng tóc em buồn. Bàn tay em năm ngón ru trên ngàn năm. Trên mùa lá xanh ngón tay em gầy. Nên mãi ru thêm ngàn năm. Ru mãi ngàn năm từng phiến môi mềm. Bàn tay em trau chuốt thêm cho ngàn năm. Cho vừa nhớ nhung có em dỗi hờn. Nên mãi ru thêm ngàn năm. ĐK: Thôi ngủ đi em, mưa ru em ngủ. Tay em kết nụ, nuôi trọn một đời.
Huyền thoại mẹ
1. Đêm chong đèn ngồi nhớ lại. Từng câu chuyện ngày xưa. Mẹ về đứng dưới mưa. Che đàn con nằm ngủ. Canh từng bước chân thù. Mẹ ngồi dưới cơn mưa.. Mẹ lội qua con suối. Dưới mưa bom không ngại. Mẹ nhẹ nhàng đưa lối. Tiễn con qua núi đồi. Mẹ chìm trong đêm tối. Gió mưa tóc che lối con đi.. 2. Đêm chong đèn ngồi nhớ lại. Từng câu chuyện ngày xưa. Mẹ về đứng dưới...
Để gió cuốn đi
Intro: – -. 1. Sống trong đời sống cần có một tấm lòng. Để làm gì em biết không?. Để gió cuốn đi, để gió cuốn đi. Gió cuốn đi cho mây qua dòng sông. Ngày vừa lên hay đêm xuống mênh mông. Ôi trái tim đang bay theo thời gian. Làm chiếc bóng đi rao lời dối gian. Những khi chiều tới cần có một tiếng cười. Để ngậm ngùi theo lá bay. Rồi nước cuốn trôi, rồi nước...