Trần Văn Khang
Khuya
1. Chớm khuya có người nhạc sĩ. Đi trên con đường phố dài. Vừa đi vừa hát một mình. Hát bài ca một chuyện tình sớm qua mau.. Giữa khuya có người họa sĩ. Cô đơn trong căn gác buồn. Vẽ chân dung một người tình. Người tình ấy bỗng một ngày đã bỏ đi.. ĐK:. Những người nghệ sĩ ấy như nhân gian từng thấy. Yêu thương rất nhiều nhưng tình yêu đáp lại chẳng được bao nhiêu. Những...
Cõi nhân gian
1. Dang đôi tay đón nắng mặt trời. Bàn tay thưa ngón hạt nắng vuột rơi. Đưa chân đi đếm bước đường đời. Bàn chân chai đá đường đời ngược xuôi.. Đem tai nghe tiếng nói loài người. Ngàn năm nghe thấy những tiếng buồn vui. Mang tin yêu đón lấy tình đời. Nhiều khi chợt thấy tình đời nhạt phai.. ĐK:. Có những lúc chán nơi phồn hoa đô hội. Ta muốn vô rừng sâu làm tiều phu đốn...
Nhớ về
1. Nhớ về những tháng năm xưa. Sài Gòn phố xá đông vui. Bạn bè tôi đã rong chơi thuở ấy. Những chiều khi nắng chưa qua. Áo dài em gái thướt tha. Rộn ràng con phố Bo-nard đông người.. ĐK:. Đây cô em gái Gia Long, áo trắng tóc mây. Kia cô nữ sinh Trưng Vương, mắt huyền thơ ngây. Làm bao chàng trai từng đêm mơ về. Một ngày bên em hẹn ước duyên thề.. 2. Thế rồi...
Phố núi Pleiku
1. Tôi trở về, phố núi Pleiku. Mang theo tình thân, người từ viễn xứ. Vách tường rêu xanh, hàng cây lá đổ. Con đường xưa quen, bây giờ bỡ ngỡ. Một phút bâng khuâng, một phút ngại ngần.. 2. Tôi trở về, thăm ngôi nhà cũ. Như chim bay xa, quay về tìm tổ. Tổ ngày xưa thân, bây giờ nát đổ. Có đàn chim nhỏ, xôn xao từng ngày. Con đi tìm mồi, con xa lìa bầy.. ĐK:.
Chiều Cali
1. Chiều Cali trên đường phố Bolsa. Hây hây dưới nắng má em mặn mà. Mình yêu nhau trong lời hát câu ca. Cho anh nắm những ngón tay ngọc ngà. 2. Đường thêng thang trên trời có mây cao. Nghe trong gó máy tiếng em ngọt ngào. Đặt môi hôn khi mình nói yêu nhau. Vui trong phố xá tiếng ai mời chào. ĐK: Cali có nắng ấm cho tình mình. Bolso phố xá đó đây rộn ràng. Hai...