Trần Văn Cường

  • Hà Nội tình yêu và nỗi nhớ

    Hà Nội ơi ta xa nhau mấy độ xuân rồi. Hương hoa sưa vẫn nồng nàn góc phố. Nghe hương bưởi vội về trong gió nhẹ. Tóc em bay biết mấy mùa xuân.. Hà Nội ơi chiều man mác bên Tây Hồ gió lộng. Đêm thơm nghiêng ba sáu phố phường. Đây Hoàn Kiếm nơi vọng về lịch sử. Tháp Rùa nghiêng soi bóng Hồ Gươm.. Anh ra đi mang theo dáng thủ đô. Cả dáng em chiều chiều bỡ...

  • Đêm trăng nhớ mẹ

    Mẹ ơi con nhớ mẹ nhiều. Một đời cõng nắng mưa chiều trên vai. Một đời tóc đã dần phai. Một đời gánh nặng đôi vai hao gầy.. Dọc ngang bao chuyến đò đầy. Thân cò lặn lội sớm ngày nuôi con. Nắng mưa không quản gian nan. Đông thời giá lạnh chan chan nắng hè.. Ầu ơ ơi hỡi ầu ơ. Con thời mất mẹ bơ vơ giữa dòng. Cau già tím rụng đầy sân. Áo tơi cõng nắng...

  • Nhớ về mẹ

    Mưa mờ lạc bóng bờ sông. Bờ vai dáng mẹ nghiêng đồng chiều hôm. Mẹ đi trăng đón đầu non. Mẹ về tím cả hoàng hôn đợi chờ.. Lối mòn sỏi đá giấc mơ. Mây vờn chân mẹ bến bờ cỏ may. Một đời gánh nặng trả vay. Lưng còng mẹ gánh cả ngày sang đêm.. Mẹ ơi nắng trời nhuộm tóc mẹ bạc thêm. Lắng trong lòng mẹ gặt đến câu hò. Hò ơ cho con đi hết cả...

  • Thương cha

    Con sinh ra khi đất nước còn chiến tranh. Tuổi trẻ con đã lên đường cầm súng. Vừa mới lớn đã phải xa cha mẹ. Chưa kịp đáp đền cha đã khuất hoàng hôn.. Tuổi thơ con cha cõng khắp xóm làng. Những buổi đến trường dọc đường cha dắt. Rồi những ngày đông gió mùa lạnh ngắt. Cha một mình quang gánh khắp ruộng đồng.. Thùng ốc thùng cua gánh gồng lặn lội. Cầm cập môi cha giữa trời...

  • Hoan ca Giáng sinh

    1. Nhạc rộn ràng,chuông ngân vang. Giáng sinh, giáng sinh đang về. Hát lên, khúc ca giáng sinh. Đêm hân hoan,đêm mênh mang. Trái tim rủ nhau thiết tha. Hát lên, khúc ca tình yêu. 2. Lời nồng nàn, trên môi xinh. Chúc nhau,chúc nhau an bình. Hát lên, khúc ca giáng sinh. Đêm bao la,đêm hoan ca. Lắng nghe mùa đông ước mơ. Hát lên, khúc ca, tuổi thơ. ĐK: Chúa giáng thế (Hỡi dân gian). Ngất ngây mùa...

  • Nỗi nhớ quê nhà

    Tôi trở về Hà Tĩnh một chiều quê. Vi vu gió mái tóc thề ai xõa. Cánh đồng ngát hương lúa đang vào vụ mới. Đàn cò bay bạc trắng lối ta về.. Nắng chiều vàng đỏ ngọn cỏ bờ đê. Thấp thoáng bóng ai gầy như bóng mẹ. Cha khom lưng giữa cánh đồng vàng óng. Tôi mải nhìn ký ức lại ùa theo.. Ơi quê mình Hà Tĩnh của tôi. Nỗi nhớ quê không bao giờ nguôi được.