Trần Tuấn Kiệt

  • Mười năm lệ đắng

    1. Đã mười năm rồi, mỗi độ ngắm thu sang. Tâm hồn cô quạnh, gót mòn bước lang thang. Khối tình phai tàn, trời sao nỡ bắt vương mang. Duyên phận bẽ bàng, lệ rơi ướt đẫm chứa chan.. 2. Đã mười năm rồi, ngỡ rằng đã phôi pha. Kỷ niệm chôn vùi, theo người ở phương xa. Trở về góp nhặt, mảnh tình vỡ đôi ta. Kết lại khối sầu, để hồn nổi phong ba.. ĐK:. Mười năm trước...

  • Cô gái Việt Nam

    Cô gái Việt Nam cổ kim uy vũ oai hùng. Gương sáng ngời bất khuất trung kiên. Cô gái Việt Nam góp công tô thắm sơn hà. Xứng danh nòi giống Tiên rồng, trang sử vàng còn mãi lưu danh. 1. Dáng ngọc ngà kiêu sa, em xinh trong nắng xuân hồng. Tà áo dài truyền thống Việt Nam. Mắt đẹp bờ mi cong, đôi môi tựa cánh sen hồng. Mái tóc thề nón lá che nghiêng.. 2. Gót hồng...

  • Paris thu sầu cô lữ

    INTRO: ------. 1. Mây xám phủ giăng trời thu nặng trĩu. Ánh sáng lung linh Pa-ri đẹp xinh (*Paris). Kia tháp Ép-phen pha trong màn sương (*Eiffel). Dòng Xen soi ánh trăng tàn (*Seine). Chiếc cầu Roi-dan huyền ảo. (*Royal). 2. Lơ đãng lá rơi bàn chân viễn xứ. Cánh gió thoảng qua tâm tư về đâu. Mơ bóng dáng ai nơi Khải Hoàn Môn. Quạnh hiu tôi đứng bên đời. Mối tình chôn kín khôn nguôi.. ĐK:. Khung trời...

  • Ở trọ trần gian

    1. Dòng đời trôi mái tóc phai màu. Ta ngỡ ngàng tựa giấc chiêm bao. Ôi kiếp người chợt thoáng qua mau.. Cuộc đời như hoa nở rồi tàn. Tham sân si cưỡng cầu, tiêu tan. Ai đâu ngự mãi cùng trần gian.. ĐK:. Dòng đời bao cay đắng ngọt bùi. Lúc vinh nhục, lúc thả buông xuôi. Nhìn trời cao đức tính khiêm nhường. Đêm trăng về, ngày nhường ánh dương. Đêm trăng về ngày nhường ánh dương.. 2.

  • Hà Nội nhớ thu sang

    1. Hà Nội ơi, chiều mây tím mùa thương vời vợi. Nhìn hàng cây, trời bảng lảng lá vàng úa rơi. Mộng lòng sao nghe chới với. Tình còn hay vui duyên mới. Giữ kỷ niệm màu xanh bỗng hóa buông lơi.. 2. Mình dìu nhau, từng con phố rêu phong thuở nào. Nồng nàn say, lời êm ái ngọt ngào gửi trao. Vùng trời yêu ta nương náu. Dịu dàng tung bay tà áo. Dáng yêu kiều, bờ vai...

  • Chợt nhớ dáng xuân xưa

    1. Mùa xuân cánh én trao duyên rộn ràng. Giọt nắng nhuốm tô sắc vàng. Sương phủ lộc biếc mơ màng. Trời thênh thang, đẹp cõi trần gian.. 2. Mùa xuân mang đến yêu thương ngọt ngào. Chợt nhớ dáng xuân năm nào. Ta cùng nhìn ngắm hoa đào. Tình thầm trao với những ước ao.. ĐK:. Xuân về, dẫu tiếng cười rộn rã hoá lâng lâng. Mà sao ta vẫn thấy bâng khuâng. Bởi tâm hồn ta luôn vương...

  • Huyền thoại người con gái Nha Mân

    1. Một chiều tôi dừng chân nơi vùng đất thật hiền hòa. Dòng Tiền Giang, Hậu Giang sóng vỗ bờ ru khúc ca. Chở đầy hương phù sa vun bồi đắp dãy sơn hà. Thật thà qua lời nói chất phát miền Tây nước ta.. 2. Dịu dàng như nụ hoa đang vừa hé thật mặn mà. Thẹn thùng em nhìn tôi má ửng hồng trông thướt tha. Giọt mồ hôi cần lao, vương tà áo dáng ngọc ngà. Dạt...

  • Em

    Em…từ đâu em đến. Để cho con tim anh đây ngây ngất, đắm say vì em. Em…tựa như tia nắng. Xoá tan đi bao cô đơn lạnh giá trong tâm hồn anh.. ĐK:. Tình yêu như đã đến rồi, mà ta ngỡ như là. Giấc mơ, trong cơn, men say, êm ấm, thiết tha, ngọt ngào. Bờ môi em hé chờ, trào dâng khao khát đợi. Ái ân đôi ta, bên nhau, nồng cháy, quên đi buồn lo..

  • Đời

    1. Trái tim ta dường như khô héo. Bởi bụi trần vùi lấp hương yêu. Tháng năm trôi lặng lẽ mà nhìn đời. Để nhận ra đời bạc trắng như vôi.. 2. Mới hôm qua nồng say thân ái. Nay lạnh lùng tựa áng mây trôi. Bước ra đi rũ bỏ tình vừa cạn. Giữ lại chi một khối sầu điêu ngoa.. ĐK:. Biển trời mênh mông có thể đo lường. Nhưng lòng người ta chẳng thể nào đo. Vì...

  • Biển và đôi ta

    1. Trời trong xanh bao la, vờn mây trắng lụa là. Thoảng cơn gió mát tâm hồn ta. Nhìn trùng dương khơi xa, từng con sóng thật thà. Gửi nụ hôn, đến bờ cát đậm đà.. 2. Người yêu ơi hay chăng lòng anh cứ bảo rằng. Tình đôi ta sáng như vầng trăng. Đàn ca vui tung tăng, màu hồng đang phủ giăng. Đời ban tặng, tình yêu đẹp biết bao.. ĐK:. Đôi ta bên nhau trao nụ hôn...

  • Tình yêu lính biển

    1. Sóng hôn thật nhẹ, vào bờ môi cát trắng. Nắng trông thẹn thùng, nép vào cuối chân mây. Hải âu bay lượn, cùng làn gió trao duyên. Khác chi đôi ta, hỡi người yêu nhỏ bé.. 2. Trót yêu em rồi, ngại gì bao hải lý. Phút giây tương phùng, giọt lệ bỗng hoen mi. Má em ửng hồng, bồng bềnh tóc buông lơi. Biết em đang giận, bởi vì nhớ mong anh.. ĐK:. Em ơi… anh là người...

  • Xóa lệ

    1. Anh lỡ nhìn vào đôi mắt ai. Bỗng thấy từng giọt lệ đắng cay. Tan biến những mặn nồng ân ái. Chắc em đã chịu nhiều ngang trái.. 2. Ai nỡ đoạ đày một kiếp hoa. Héo úa mộng tàn thời đã qua. Đau đớn cõi hồn lạnh băng giá. Để ta bỗng trở thành xa lạ.. ĐK:. Này người yêu em hỡi hãy khóc. Xin em hãy khóc nữa đi em. Vì từng giọt nước mắt của em.