Trần Thiếu Lượng
Sài Gòn dễ thương
Sài Gòn, Sài Gòn thật dễ thương. Tay trong tay qua phố nắng Sài Gòn. Đâu đây nghe tiếng hát những con đường. Con đường quen, con đường xưa một thuở bên em. Sài Gòn, Sài Gòn thật dễ thương. Đi đâu nghe hai tiếng Sài Gòn. Sao như vơi bớt những muộn phiền. Dịu dàng ơi ánh mắt thân quen. Sài Gòn là như thế ly cà phê đá vội vã bên đường. Vòm cây cao vút hai hàng...
Sài Gòn không có mùa đông
Em bảo Sài Gòn không thể có mùa đông. Mà sao sáng nay áo khoác lạnh rực hồng?. Mà sao ngược gió băng qua cầu Bình Triệu?. Áp mặt vào anh, lưng ấm nụ môi hôn?. Em bảo Sài Gòn không thể có mùa đông. Mà sao , mà sao gió hát trên hàng cao rắc lá me vàng?. Gầy guộc tàn cây qua kẻ lá. Xanh xám mây trời biêng biếc một dòng sông. Có cơn gió mùa nào...
Ngày ấy cha tôi
Ngày thơ mẹ nựng nịu con. Cha bên đọc sách dõi nhìn. Yêu thương reo vui từng cung bậc. Bỗng trầm ngây ngất con tim.. Ngày thơ mẹ chợ bên sông. Thương cha cõng nắng trên đồng. Cõng con trong ráng chiều cuối hạ. Cõng mưa trong bấc lạnh ngày đông.. ĐK:. Có những lúc con vô tình trượt ngã. Có những lúc con gập ghềnh đường xa. Vòng tay cha ôm choàng vực dậy. Bàn tay cha ấm áp...
Mẹ ơi
Mẹ già như chuối chín cây. Hanh hao giọt nắng cuối ngày. Mong manh như lá vàng trở gió. Như chiều chạng vạng mây bay. Ngày xuân mẹ thay áo mới. Hạ về quạt giấc nồng say. Thương cha thu tàn đan áo. Khuya đông con ủ chăn dày. Mẹ xưa con đau, nước mắt chín vàng mọng trái sầu đông. Đêm đêm nghiêng người trở giấc một mình một bóng thâu canh. Mẹ xưa chợ chiều xa vãn, đường...
Chỉ có thể là em
Chỉ có thể là mây. mênh mông một đời gió. Chỉ có thể là trăng. thắp vụn vỡ đời sao. Chỉ có thể bốn mùa. gói vui buồn hờn dỗi. Lòng xuyến xao bối rối. chỉ có thể là em!. Mây trôi tận cùng nắng. vàng võ tận cùng trăng. Êm đềm ngàn sao lấp lánh. mãi mãi là bên anh. Ta chết mùa nhung nhớ. em chín mùa xuân xanh. Rơi tận cùng nỗi nhớ. tận cùng nào bên...
Mùa thu ô cửa
Tháng chín mưa ngoài ô cửa. Gió lùa tóc ướt vai em. Người đi xa xưa có về?. Ơi người muôn trùng nhung nhớ. Người đi xa xưa có về?. Dòng sông bến đò năm cũ. Tháng chín mưa hoài qua phố. Bâng khuâng lá rụng bên thềm!. Này thu ủ dột ngây ngô. Dư âm nụ hôn vội vã. Đêm đêm đèn khuya sương phủ. Một mình ô cửa bơ vơ. Này thu soi buồn đáy mắt. Giấu từng...
Quảng Ngãi tôi ơi
Quảng Ngãi tôi ơi! Nhớ tiếng rì rào bờ xe nước. Nghe dòng sông Trà thao thức mãi trong tôi. Thiên Ấn chiều hôm soi mình trong bóng nước. Cầu Trường Xuân sương mờ khuất xa xôi. Thương bóng lẻ loi nhớ con đò chiều dòng Sông Vệ. Nhớ giọng khoan hò nhớ quá những đêm quê. Cổ Luỹ cô thôn trăng tròn hay trăng khuyết. Tầm Dương xưa trăng đợi mãi chưa về. Tôi yêu Quảng Ngãi của tôi.
Gửi người Quảng Ngãi xa quê
Ai về Quảng Ngãi cho tôi, gửi theo nhung nhớ một thời. Gửi câu ca dao mẹ hát, ngọt ngào từ thuở nằm nôi. Để nghe ca dao mẹ hát, quặn lòng Trà Khúc về xuôi. Đêm mơ tiếng bờ se nước, chiều buông Thiên Ấn ngậm ngùi. Để câu ca dao mẹ hát, gió Lào hạ rát sần lưng. Đông sang gió gào mưa lũ, co ro tháng chạp mưa phùn. Để nghe ca dao mẹ hát, ơi người...