Trần Nhuận Vinh - năm: 2024
Đi qua mùa bão giông
Mình đã xa nhau, thấm thoát đã hai mùa mưa ngâu.. Anh giờ lăng lẽ, đi về trên con phố quen.. Cớ sao mình không, tìm về với nhau, giữa bao bộn bề,. bao ngược xuôi, vì vẫn biết xa nhau, chỉ làm ta thêm khổ đau.. Mình đã thương nhau, bên nhau, qua những mùa bão giông.. Sao vội tan vỡ, vì lỡ buông câu nói chia lìa.. Vì em chót yêu, say đắm tình ai, hay vì em,...
Cho tiềm thức xa vời
Dạo:. Nỗi buồn nào nào rồi cũng sẽ qua,. lời yêu nào, theo gió bay xa.. Nơi bến xưa, thuyền ai xuôi dòng,. ngập ngừng trôi, về trốn xa xôi. Anh vẫn chờ, em trên lối quen,. giữa dòng người, vội vã ngược xuôi.. Không thấy em, về con phố nhỏ.. Mà sao ta, ngàn dặm cách xa.. Em có hay, thuyền xưa rời bến,. vẫn cứ xuôi, theo dòng mãi lênh đênh.. Dòng sông vẫn chưa, ngừng nghỉ nắng...
Dòng đời chia hai lối
Chỉ cần em bước qua cánh cửa. Ta và em, mỗi người một ngã đường. Đoạn đường ta đã đi qua, giờ như hoang vắng xa lạ. Một mình nhẹ bước cô liêu, đường quen ngõ vắng đìu hiu. Nụ hôn em vội vã đánh rơi mất rồi. Chợt nhận ra, từng tháng năm bên nhau. Giờ em quay bước, ai đã bên em ngày gió mưa. Những phút dập dìu đón đưa, để em lặng lẽ kiêu sa. Bàn...
Cùng em mỗi sáng thức dậy
Em, điều gì đã khiến em u sầu. Điều gì đã làm em đổi thay đến vậy. Nhiều khi anh cố gượng cười, nhìn em vui bước bên người,. mà lòng như quặn đau, nhìn nhau, không nói nên lời. Em, điều gì đã khiến em dối lòng, thời gian đổi thay con tim miệt mài. Hay là nhiều lo toan đêm ngày, đã khiến em, thêm những hao gầy. Tình yêu, đưa ta đi qua những đêm đong đầy.