Trần Minh
Nhớ về Hải Dương
Nhớ về Hải Dương nghe xôn xao như nhớ người thương. Nhớ con đê sông Thái Bình lượn vòng ôm ấp giữa quê mình. Từ ngàn xưa nặng phù sa, sông quê ta đắp bồi đồng ta. Cho cây lúa lên xanh cây vải thiều trĩu quả. Thêm quý thêm yêu đất trời Thanh Hà. Dù đi đâu, dù về đâu vẫn sáng trong mát rượi lòng ta. Hải Dương quê ta nay đã đẹp giàu. Ta đi thênh thang...