Trần Hoàn - năm: 1951
Lời người ra đi
Một chiều anh bước đi em tiễn chân anh tận cuối đồi. Nghe dặn lời rằng chiến đấu đừng sờn lòng. Rằng sóng gió đừng sờn lòng đừng nề gian khổ. Máu còn rơi xương còn rơi bao lớp người tiền tuyến tuôn ra. Ngăn quân thù dày xéo dân ta cho một ngày mới. Một nguồn vui tới xuân phơi phới. Như dòng sông ra đại dương qua bao ghềnh và đá cheo leo. Đấu tranh này bền lòng...