Trần Chung

  • Bài ca Trường Sơn

    Trường sơn ơi trên đường ta qua không một dấu chân người. Có chú nai vàng nghiêng đôi tai ngơ ngác. Dừng ở chân đèo mà nghe suối hát. Ngắt một đóa hoa rừng cài lên mũ ta đi. Trường sơn ơi, ơi trường sơn ơi đèo vút cao vượt qua mây gió. Đạp đá tai mèo bằng sức gió ngàn cân. Đi ta đi những trai làng Phù Đổng. Còn gì vui hơn dường ra trận mùa xuân. Ôi...

  • Tiếng gọi sông Đà

    1. Anh lên đây với quê em đất Mường xây thành phố. Gọi tên con sông quê hương Từng mang bao ước hẹn. Anh tới quê em vượt bao ghềnh thác. Nghe âm vang từ trong con lũ. Niềm hạnh phúc ánh điện sông Đà. ĐK: Sông Đà, ơi sông Đà mùa xuân nay tới công trường vui ca. Tàu xe xuôi ngược xôn xao ghềnh đá, quê em đất Mường xa. Về đây theo tiếng gọi sông Đà, sông...

  • Về thăm mẹ

    1. Rạo rực niềm vui nhớ về thăm mẹ. Rộn ràng bàn chân đường quê mong nhớ. Mẹ già của tôi như cây khô chồi biếc lên xanh. Tươi ánh mắt nụ cười long lanh. Nắm đôi bàn tay nghe mẹ nghẹn ngào. Niềm vui sướng theo dòng lệ rơi.. 2. Chuyện buồn chuyện vui, nhớ chuyện chiến trường. Chuyện về làng quê, chuyện người yêu dấu. Ngày về mừng vui con đi trong ngàn tiếng yêu thương. Nghe ấm...

  • Chiều dài biên giới

    1. Chiều dài biên giới, dài theo bước chân chúng tôi,. Những đỉnh núi mờ sương, tiếng sóng vỗ trùng dương,. Nghe đất quê hương hát cùng bước chân chúng tôi.. Đường về biên giới, tình đất nước đẹp núi đồi,. Cánh rừng với dòng sông, mỗi tấc đất ngàn năm,. Gian khó đau thương vẫn ngời sắc hương.. Hành quân đi ven rừng xưa còn in bóng cờ,. Vó ngựa ngàn năm những anh hùng đi giữ nước,. Đây...

  • Mùa xuân đến rồi đó

    Em ơi mùa xuân đến rồi đó thắm đỏ ngàn hoa sắc mặt trời. Nghe không gian mênh mông trong lời ca yêu thương. Đến với muôn người, đến với muôn đời. Xuân ước vọng ngàn năm lại tới nghe lòng vui phơi phới. Kìa em, nắng đã lên rồi mừng xuân hát lên thôi.. Nghe em mùa xuân nói gì đó xúc động lòng ta trước cuộc đời. Qua bao nhiêu đau thương thêm mùa vui theo chim. Én...

  • Nhớ về Cúc Phương

    Nhớ một thuở hồng hoang rừng chưa có [D} tên. Mưa nắng thiên thu rừng cây non thành rừng đại ngàn. Rừng bao nhiêu tuổi rừng đâu có nhớ. Sao ta mãi gọi là em khi đất nước đặt tên cho rừng. Ơi Cúc Phương ơi! Chiều nay tôi đến thăm em. Bâng khuâng giữa động Người xưa vui với cây Chò ngàn năm. Cho tôi ngủ lại cùng cỏ cây hoa lá. Rì rào qua mùa trăng tưởng nghe...