Thục Chương

  • Vùng lạ mặt

    1. Đêm trắng đêm buồn chuyện mình. Từ khi mang nghiệp lính. Chân đã đi qua miền xa lạ mặt. Ta tìm vui đời sương gió. Nên bỏ lại sau lưng người bạn tình đêm xõa tóc mong ai?. 2. Ta biết ta từ dạo nào. Mà yêu thương nhiều lắm. Biết nói sao vơi lòng nghe bùi ngùi. Ai chẳng qua lần thương tiếc. Khi biết mình yêu nhau rồi tạ từ mang thương tích vào đời.. ĐK:. Trong...