Thuận Yến
Màu hoa đỏ
Có người lính từ mùa thu ấy ra đi từ mái tranh nghèo. Có người lính mùa xuân ấy ra đi từ đó không về. Dòng tên anh khắc vào đá núi mây ngàn hoá bóng cây che. Chiều biên cương trắng trời sương núi mẹ già mỏi mắt nhìn theo.. Việt Nam ơi! Việt Nam!. Núi cao như tình mẹ bốn mùa tóc bạc nỗi thương con. Việt Nam ơi ! Việt Nam !. Ngọn núi nơi anh ngã...
Tình yêu không lời
Chưa dám hôn nhau chưa lời thổ lộ. Mà sao hơi thở như là của nhau. Chưa nắm tay nhau chưa ngồi sát lại. Mà sao năm tháng như là của nhau. Chưa dám trao tay thư gài cánh cửa. Mà tưởng như đã trao tình cho nhau. Chưa nói yêu nhau chưa lời ước hẹn. Mà sao đêm cứ mơ về gặp nhau. Rồi anh đi xa đi xa. Mang trọn mối tình hôm ấy. Lặng im lặng im...
Đợi chờ
Có một miền xa xa xa lắm. Có một miền bên tôi đêm vắng. Chiếc lá rơi nghiêng nỡ chia làm đôi.. Con đường dài có một mình tôi. Trên bầu trời một vầng trăng đơn côi. Tôi trở về dưới ánh sao rơi!. Sau đêm hát nghĩa là một nửa. Chia tay phố khuya khép cửa. Gió chợt buồn se lạnh heo mây. Có một miền mái tóc em bay. Hương đêm huyền diệu quá!. Như đang còn hơi...
Khát vọng
Gởi tình yêu vào đất. Được hoa trái đầy cành. Gởi lên trời cao rộng. Sẽ được ngọn sao xanh. Em trao cả cho anh. Một tình yêu nồng cháy. Như một cánh buồm xinh. Hiến mình ra biển rộng. Em đã gởi cho anh. Cả con tim dào dạt. Anh lại trả cho em. Nỗi buồn đau tan nát. Em muốn ôm cả đất. Em muốn ôm cả trời. Mà sao anh ơi, mà sao anh ơi. Không ôm...
Người mẹ miền Nam tay không đánh giặc
1. Gieo lúa trồng khoai ngày qua ngày gặt hái nuôi con. Lòng những mong ấm lành mảnh áo. Nhưng chẳng được yên vì giặc Mỹ. Chúng ngang nhiên tàn sát dân mình. Chà đạp lên tự do cuộc sống.. Mẹ đã đứng lên, mẹ đã đứng lên đôi bàn tay không cầm vũ khí. Chỉ có niềm tin và sức mạnh chân lý. Mẹ đã đi cùng với xóm làng chống giặc đốt nhà cướp phá quê ta. Mẹ...
Bác Hồ một tình yêu bao la
1. Bác Hồ, người là tình yêu thiết tha nhất. Trong lòng dân và trong trái tim nhân loại. Cả cuộc đời Bác chăm lo cho hạnh phúc nhân dân. Cả cuộc đời Bác hi sinh cho dân tộc Việt Nam. Bác thương các cụ già xuân về gửi biếu lụa. Bác yêu đàn cháu nhỏ trung thu gửi cho quà. Bác thương đoàn dân công đêm nay ngủ ngoài rừng. Bác thương người chiến sĩ đứng gác ngoài biên...
Miền Trung nhớ Bác
Bác nhớ miền Nam nỗi nhớ nhà. Miền Nam mong Bác nỗi mong cha. Chúng con sinh ra khi nước còn chia cắt. Nỗi nhớ Bác Hồ dằng dặc tới miền Trung. 1. Chúng con sinh ra khi nước còn chia cắt. Nỗi nhớ Bác Hồ dằng dặc tới miền Trung. Để sớm nay con đi giữa đoàn quân. Trong gió biển chan hoà đi theo dấu chân Bác. Đường miền Trung non xanh nước biếc. Xin hỏi đường nào...
Con gái mẹ đã thành chiến sĩ
1. Lúc tuổi thơ ngắm nhìn anh bộ đội. Thấy ngôi sao sáng ngời con thích lắm mẹ ơi.. Mẹ bảo con gắng học cho nên người. Mai khôn lớn mẹ cho đi bộ đội.. Ở nơi xa mẹ có hay chăng. Con gái mẹ đã thành chiến sĩ. Mang trên mình màu xanh quê hương. Giữa bao la tiếng chim nâng nhịp bước. Chân cứng đá mềm đã quen gian lao. Như cánh chim bằng trời xanh bay cao..
Mỗi bước ta đi
Đồng chí ơi người chiến sĩ giải phóng quân. Miền Nam anh hùng thành đồng tổ quốc. Anh đi về đâu từ Quy Nhơn đến Biên Hoà. Vượt qua Sông Bé oai hùng về Phước Long xây chiến thắng.. Anh đi trước hàng quân tiến về giải phóng nông thôn. Tiến về thành phố thân yêu đạp tan xác thù. Anh đang hành quân ra tuyền tuyến mang theo tình yêu giai cấp trong tim. Mỗi bước ta đi vùi...
Gửi em ở cuối sông Hồng
Anh ở biên cương nơi con sông Hồng chảy vào đất Việt. Ở nơi anh mùa này con nước, lắng phù sa in bóng đôi bờ. Anh ở biên cương biết rằng em năm ngóng tháng chờ. Cứ chiều chiều ra sông mà gánh nước. Nên ngày ngày cùng bạn bè trên chốt. Anh lại xuống sông Hồng cho thỏa lòng em mong. Em ở phương xa, nghe đài báo gió mùa đông bắc. Em thương anh nơi chiến hào...
Người về thăm quê
Đi khắp phương trời vẫn nhớ tới quê hương. Người về đây thăm Hoàng Trù quê mẹ và làng Sen quê cha. Xúc động bồi hồi người rơi giọt lệ. Thương mái nhà tranh thương đất mẹ nghèo ơ hờ. Đi suốt cuộc đời mới về thăm quê hương. Gặp lại tiếng thoi mẹ ngồi dệt vải. Gặp lại giọng trầm đêm trăng cha đọc thơ. Gặp lại tuổi thơ đi nghe hát đò đưa. Hồ Chí Minh, Người về...
Ninh Bình quê mẹ
1. Trăm sông cũng về với biển. Con sóng bao năm âu yếm vỗ vào bờ. Ai có đi xa đến tận cùng trời. Hằng đêm vẫn nhớ thương về quê mẹ ơi.. ĐK1:. Bởi quá yêu không thể hát bằng lời em hoá đá. Để được nằm với đất, tóc xoã ngực trần tắm gió biển Đông. Giữ trọn lòng trinh nguyên như rừng Cúc Phương.. Bởi quá thương không thể hát bằng lời. Em làm cánh chim bay...