Thiên Ngôn
Sợ mất em
1. Một mình trong đêm nhớ em nhiều lắm. Từng giọt nước mắt cứ rơi trong niềm vui. Giờ này em đã chắc đang yên say giấc nồng. Em có biết anh vẫn thức nhớ đến em. 2. Thật lòng cảm ơn những tháng ngày ấm áp. Đã cùng anh khóc sẻ chia lúc anh buồn. Và từng hơi ấm khi em nhẹ nhàng ôm anh. Điều hạnh phúc đó anh chưa bao giờ nói ra. ĐK: Vì sợ một...
Vì quá nhớ em
1. Sẽ thôi không nhớ đến những năm tháng êm đềm. Sẽ thôi không nhắc đến tên em. Sẽ cố quên đi hết, những phút giây ngọt ngào. Mà đôi mình đã trao mới hôm qua. 2. Ngoài trời đang mưa rơi ngỡ như bước em về. Chợt nhìn xung quanh chỉ riêng một mình anh. Rồi lại bật khóc đôi môi nhắc tên một người. Có lẽ vì quá nhớ em. ĐK: Chạm vào quá khứ từng niềm đau.
Hãy yêu người khác hơn anh
1. Ngày mai anh đi nhé, đi về một nơi xa. Về một nơi có lẽ không quay về. Ở trong suy nghĩ anh yêu em thật nhiều. Yêu em mãi mãi yêu em. 2. Thời gian qua những giọt nước mắt. Đã vì anh, em khóc một mình. Dù anh không muốn, nhưng phải ra đi. Để em được hạnh phúc như em từng mong. ĐK: Hãy yêu một ai khác hơn anh. Sẽ bên em những khi em...
Anh ngốc lắm
Giọt nước mắt sao chảy hoài không ngắt. Mỗi đêm dài dường như bất tận. Lạc vào trong ký ức về em. Đã có lúc anh tưởng rằng như mới đây. Ngọt ngào lắm nỗi nhớ vẹn nguyên. Vì quá khứ với hiện tại, đã khác nhau rồi.. ĐK:. Giờ khi em khóc em có muốn tìm đến anh không. Và khi gục ngã em muốn đôi bàn tay của anh đỡ em dậy không?. Dù rằng ta đã quá...
Chạm nhẹ quá khứ
Vòng hợp âm:. Lặng thầm nhìn thời gian trôi. Kỉ niệm nhạt nhoà mặn từng đôi môi. Chạm nhẹ kỷ niệm không vui. Nơi nỗi đau vẫn không thành lời.. Ngày mà nhìn người ra đi. Tình mình nhạt nhoà phải đành chia ly. Anh biết anh yêu người. Nhưng không thể giữ nụ cười. Nhớ đến phút ấy em đã ôm anh nói không thành câu. Nước mắt cứ rớt đôi môi kêu tên nỗi đau hằng sâu.. Anh...
Đã bao giờ mẹ được ngủ ngon chưa
1. Từ ngày sinh con ra ở trong lòng mẹ. Đã bao giờ mẹ được ngủ ngon chưa. Đêm con khóc giấc mơ chẳng tròn. Đã bao giờ mẹ được ngủ ngon chưa.. Giờ mẹ ơi con khôn lớn trưởng thành rồi. Nhưng lại để mẹ từng ngày lo âu. Lo con ốm công việc ngập đầu. Đã bao giờ mẹ được ngủ ngon chưa.. ĐK:. Những nếp nhăn của mẹ có phải là do con mang nặng nề. Mái...
Cho em một lý do kết thúc
1. Khi con phố đã yên trong giấc ngủ. Mình em vẫn thức trắng nơi đây. Vẫn nhớ đến câu nói anh từng nói với em rằng. Mình phải hạnh phúc suốt cuộc đời.. 2. Sợ lắm chỉ em và căn gác trống. Sợ lắm khoản cách ta xa dần. Sợ lắm khi người thương chúng ta hóa người dưng. Liệu anh có sợ em một mình phải cô đơn. ĐK:. Hãy cho anh biết lý do để kết thúc.
Nhận lại nước mắt
1. Anh cố giấu giọt nước mắt ngày anh ở bên em. Mới biết là em đã chẳng còn yêu anh. Anh cố giữ hạnh phúc ấy dường như mỏng manh. Bởi vì sâu đáy lòng anh còn yêu em.. 2. Có đôi lúc anh tự hỏi mình đã làm gì sai. Để em bước đi vui với ai anh chẳng tồn tại. Lau nước mắt anh vẫn nhớ ngày em bước đi. Ánh mắt lạnh lùng và vô tâm..
Cho anh say
1. Hãy cho anh biết anh giờ đang đúng hay sai. Mà sao cố chấp tim của anh cứ nhớ hoài. Nhớ những kỷ niệm không vui nhớ một người tổn thương mình. Là anh quá ngốc nên tự làm trái tim đau.. 2. Đừng ai nhắc đến tên của em ngay lúc này. Đừng ai hỏi đến anh giờ đây như thế nào. Vẫn lạnh lùng chẳng yêu ai vẫn đi về chỉ một mình. Chỉ biết tìm quên...
Khóc vì người dưng
Intro: -. --. 1. Màn đêm xuống nghiêng nỗi buồn. nhắc tên một người đau thành một thói quen rồi. Tự an ủi em ổn mà nhớ hôm nay rồi mai sẽ quên hết thôi. Ngày anh đến em ước rằng trái tim thật lòng yêu mình em suốt đời. Mà đau đớn khi biết rằng tất cả anh dành cho một người đến sau. Giờ đây lúc mình rất nhớ nhau chẳng dám hỏi thăm một câu. Vì giờ...
Im lặng trong nước mắt
1. Em cứ thinh lặng chấp nhận cho số phận. Ai đó hỏi rằng khi buồn có nhớ không?. Khóe mắt rưng rưng bàn tay vẫn nắm. Kìm nén em không được khóc.. Bởi trên đời không có ai yêu ai thật lòng. 2. Nơi cuối con đường, không còn ai đứng đợi. Cơn gió se lạnh kéo hạt mưa cứ rơi. Tất cả nơi đây đều như ngày xưa. Chỉ có anh không còn nữa, đau đớn chấp nhận.
Chỉ là buồn chút thôi
Cứ ngỡ, như thời gian trôi qua em à. Đã xóa, bao kỷ niệm đôi ta. Mà giờ sao nơi đây anh thấy em anh vẫn cảm giác buồn. Thì ra thời gian, chỉ che lấp đi thôi chẳng xóa được gì.. Anh buồn, khi gặp em, phải như xa lạ. Câu hỏi, em khỏe không, cũng đâu dám nói. Vì người lạ, đâu có lý do để quan tâm. Chỉ biết nói trong im lặng.. ĐK:. Người yêu cũ...