Thanh Phong & Nguyễn Đào Nguyễn
Đã lỡ duyên rồi
1. Yêu nhau ai có ngờ tình yêu chóng tàn. Bâng khuâng tôi bảo lòng tôi cố quên em. Cô đơn mình tôi khóc thầm. Hồn dậy lên mênh mang niềm nhung nhớ. Đường vào mơ anh hay thường đưa đón. Đã xa rồi đã lỡ xa rồi mà còn nhớ khôn nguôi. ĐK:. Đôi lúc quên đi cho vơi sầu đau đời người. Nhưng khó quên đi cuộc tình mình vun tiếc nuối. Ru tôi qua thời trẻ thơ.