Song Ngọc
Chuyện tình hồn bướm mơ tiên
1. Đường lên chùa Giáng có một bóng người lặng lẽ cô đơn. Về thăm chùa xưa thăm người yêu dấu gởi thân nơi Phật đường. Ngày hè năm ấy đường lên chùa Giáng hai người gặp nhau. Nàng là sa di giấu thân phận trinh nữ. Chàng là thư sinh ôm mộng đầu yêu em.. ĐK:. Tình yêu dưới bóng từ bi hai tâm hồn gặp gỡ đôi đường cách ngăn. Hồn bướm đã mộng hoa tiên nhưng hoa...
Đời vắng em rồi
Đời vắng em rồi. Làm sao tôi gửi nhớ thương tới người. Người thênh thang như bóng mây giữa trời. Người như chim buồn miên man cánh bay. Đời vắng em rồi. Bình rượu khô lửa tắt cho lạnh đầy. Đời trống vắng ai với ta vui vầy. Người còn biết chăng tình tôi người ơi. Người sang bến sông tình yêu. Mình tôi ngắm sông buồn thiu. Cô quạnh nỗi niềm tịch liêu. Dòng hạnh phúc trôi nghiệt oan.
Đàn ông
1. Anh đi rồi mình em về dưới mưa. Chợt nghe thành phố thở dài. Bỗng dưng lòng mình se lại. Em u hoài thương kỷ niệm xưa. Xa xôi rồi chìm theo cơn mưa.. Anh đi rồi mình em về bơ vơ. Nước mắt rơi như hạt sương buồn. Xót xa dâng buốt lạnh tâm hồn. Xa anh rồi đời em chiếc bóng. Em đâu hiểu tâm hồn đàn ông.. ĐK1:. Ôi đàn ông là vùng trời lắm mộng.
Ru từng nỗi nhớ
Một người Hà Nội nhớ người Sài Gòn. Một người Sài Gòn nhớ người đi xa. Mùa thu Hà Nội cây bàng lá đỏ. Mùa mưa Sài Gòn có hàng me nghiêng.. Em về chân ngoan phố xưa Hà Nội. Em bàn chân đơn những chiều Sài Gòn. Tôi ngồi thênh thang thương em Hà Nội. Tôi ngồi miên man nhớ hàng me nghiêng.. Ân tình xa xăm yêu dòng sông nhỏ. Ân tình xa xưa nhớ từng nhánh cỏ.
Mưa trên giàn bông giấy
Mưa trên giàn bông giấy. Mưa ướt cánh hoa yêu. Mưa khơi niềm thương nhớ. Mưa nhắc chuyện năm xưa.. Ngày ấy tuổi em vừa mười sáu. Tuổi tôi còn niên thiếu đời thư sinh. Ngày vui hai đứa dưới giàn hoa. Tôi cùng em xây mộng đầu tươi thắm.. Ngày ấy khi nhìn giàn bông giấy. Em sợ trời mưa ướt cánh hoa phai. Ngày ấy tôi yêu em nhiều lắm. Nên cũng sợ tình yêu sẽ đổi thay..
Tình em tình anh
1. Em là dòng sông mát. Anh là con thuyền tình. Ðôi mình yêu nhau mãi. Sông kia êm đưa thuyền về bến mộng.. 2. Em bầu trời xanh thắm (thiết tha bên anh). Anh là én lượn bay (đến bên em người ơi). Em là trăng anh gió. Gió trăng mơ màng giữa trời tình yêu.. ĐK:. Ðôi ta yêu nhau trăm năm mãi yêu. Ðôi ta như chim trong đôi cánh bay. Ðôi ta như cây liền cành..
Tình muộn
1. Ta biết em trong tình muộn. Khi đôi mình đã đôi nơi. Ta biết em trong tình muộn. Như định luật đường thẳng song song. Ta biết em trong tình muộn. Như phương trời mỏi cánh chim bay. Như hơi rượu nồng thiếu men cay. Khi chuyện đời nặng trĩu đôi vai.. 2. Ta đứng đây trong trời rộng. Theo nỗi buồn vào cõi mênh mông. Ta đứng đây nghe tỉnh mộng. Thân lữ hành lỡ chuyến sang sông.
Khóc một cuộc tình
1. Người đã bỏ ta đi lấy chồng. Ta hỏi lòng mình có buồn không. Không buồn sao ta lại khóc. Không buồn sao lại đau thương. Không buồn sao từng đêm say mềm.. 2. Đời đã phong trần chắc phong trần thêm. Rồi đây từng đêm ngõ vắng không đèn. Ta đi tìm đôi mắt ấy. Đi tìm lại làn tóc mây. Tưởng như em vẫn còn đây.. ĐK:. Thôi uống thêm một ly. để cho vơi sầu dĩ...
Xóm đạo
1. Người ơi có phải chăng tình đẹp tình thiên thu?. Có phải chăng tình sầu khi xa nhau. Để loài chim đi hoài muôn đời nhớ. Ngày xưa tôi có người yêu nhỏ tuổi thơ ngây. Đôi mắt đẹp như một loài chim hiền. Tên xóm đạo yên bình vui triền miên.. ĐK:. Ngày ấy nàng thường bên tôi những chiều giáo đường. Bên gác Thánh lầu chuông hai tâm hồn xây mộng. Mộng đẹp năm xưa có bướm...
Mưa chiều
1. Mây vương vài cơn gió gieo buồn. Hạt mưa rớt trên đường. Chiều dâng bao niềm thương. Quanh co đường đi vắng tiêu diều. Dừng nếp sống mến yêu. Mưa rơi thêm điều hiu. 2. Ai ngân đàn trong tiếng mưa chiều. Hình dung dáng yêu kiều. Lòng chưa tan sầu vơi. Mưa ơi đừng phai úa xuân đời. Hoà nếp sống ấm vui. Cho hương đời thắm tươi. ĐK : Chiều hỡi mưa về cho người đi nhớ...
Mưa ướt mi buồn
1. Ðêm nay mưa rơi mưa hắt hiu mưa về trên phím tơ chùng. Mưa rơi mưa rơi mưa nhớ nhung mưa buồn xa vắng mông lung. Mưa rơi, mưa rơi mưa xót xa như tình kẻ mất thiên đường. Mưa vẫn còn rơi mưa vẫn buồn rơi.. ĐK:. Từ đâu giọng hát em. Về trở giấc những cơn mê xưa ngủ yên. Từ đâu giọng hát em. Làm thổn thức nỗi sầu không tên.. 2. Ðêm nay mưa rơi...
Nhạt phai
Anh có nghe mùa xuân đến mang yêu thương. Anh có hay mùa đông đến trong quạnh hiu. Anh có nghe hồn thu khóc lá thu rơi. Anh có hay tình ta chết theo mùa thu.. Người yêu hỡi có nghe chăng lời gian dối. Tình yêu đó đã phôi phai rồi. Người yêu hỡi có nghe niềm đau hối tiếc. Những phút dấu yêu xưa người đã lãng quên chưa.. Hỡi anh có hay hè sang tiếng ve đau...