Quốc Bảo
Ru 2
Kìa mưa đã chan chứa trên tình xanh. Kìa vòng tay siết thì thân em vẫn lạnh. Nụ hôn nóng em vẫn run. Dù tình lớn không vừa. Thì ai che chắn gió mưa cũng thừa. Kìa tình khóc hay tiếng mưa nửa khuya. Người tình bật khóc làm cho mưa não nề. Từng đau đớn nay có khi gặp hạnh phúc không màng. Gặp cơn vui tới có khi ngỡ ngàng. Lạnh dần lên - dần lên mãi không...
Ru 4
Mới một ngày bão dông. Đã mệt nhoài hết thân. Xám một màu khó khăn. Trên người trên phố.. Mới một ngày đã vơi lòng hiền. Bão làm quà đắng cay buồn phiền. Lúc tàn mộng vẫn nghe trời khóc. Mới một ngày đấy thôi. Chén rượu nhạt dốc vơi. Mới một ngày đã quên ngay. Hình dung cũ.. Bão một ngày, bão thêm một ngày. Bão ngoài trời, bão trong lòng này. Uống rượu nhạt vẫn nghe miệng cay.
Tình khúc
1. Ngoài sân gió đang bay mù lời em hát trong xa mù. Một nơi chốn không tên người là chốn ta quay về. Bài ca mới như sông vừa khơi lên cát bồi. Mượn câu hát ta tan vào nhau nhé. ĐK: Rồi em cũng xa thôi mà, tình yêu cũng quên thôi mà. Chờ nhau mãi câu kinh nhàu và tiếng ca thay màu. Tình ta mất chẳng tiếc một thân đôi ghì xiết. Cũng mềm thôi riêng...
Nỗi đau còn mãi
1. Giận chi em nhiều thế để nói câu giã từ. Giận chi em nhiều thế để bước đi hững hờ. Lời em theo ngọn gió chiều thu sang bất ngờ. Giận chi em tàn úa ngày thơ. 2. Ngày mai không còn nữa đời em khổ trăm nhiều. Nụ hôn xưa vội vã tình đã phai mấy mùa. Giọt sương khuya vụn vỡ để mắt môi nhuộm buồn. Chỉ thấy yêu em bình thường. ĐK: Ngày nào ta còn...
Điệu blues cho ly biệt
1. Em đã đi cho màn đêm ở lại. Đêm đã trôi lưng chừng một giòng suối. Ơi suối ơi giờ không em, còn ai. Để suối trông, nắng trông, mãi cho ai . U u u.. Đêm cũng đi cho bình minh sớm về. Ta cũng qua tơi bời một cơn khát. Và em xa, và em xa xa mấy mùa. Và ta nhớ, và ta nhớ như bao giờ. ĐK 1: Ta sẽ đi trên dấu chân em...
Con đường bình minh
Con đường sống mờ xa, như một tiếng gọi. Gót chân son hồng lên, dẫn em đi về ánh trời. Dẫn em băng qua con suối sâu. Con đường nắng mờ xa chờ em. Bước qua bước về phía trời đất nở hoa. A những con đường vẫy gọi. Những con đường gọi em gót tiên nào bước về. Bước chân vui qua sông núi kia. Con đường ngát mật hoa chờ em. Hát đi, hát nào cho trời đất...
Độc thoại
1. Thì em cũng có đôi lần. Cần riêng anh đấy thôi. Dù em như đám mây vàng vội vã. Gặp nhau bên nắng chân ngày. Tàn nhanh ôi quá nhanh. Mới đây mà ra đêm thâu.. ĐK:. Có lúc nào anh thôi chờ trông. Có cách nào đem em gần nữa. Có bóng đêm nào dày hơn lúc nhớ tình?. Mái tóc nào bay tung hoàng hôn. Đáy mắt nào đang tâm dìm mắt anh. Có lúc nào nguôi...
Mong manh
Rồi những đau đớn chẳng ước ao quá cũng phai. Bao thương tâm rồi tan đi cùng tia nắng lấp loáng. Dù biết như thế mà tâm hồn ta vẫn đau. Nhịp tim ta mong manh lắm dễ vỡ không ngờ. Rồi những mất mát dần qua dần qua. Rồi ta sẽ yêu như chưa buồn rầu. Vì khi đêm sang niềm đau tràn dâng. Tình yêu bỗng hóa bóng tối. Vì con tim ta sinh ra dưới ánh sáng...
Mắt nhung
Vào giây phút em gặp anh không ngờ. Thần tiên quá như là giấc mơ. Dìu nhau lướt vòng tay thơm gần. Một đêm trắng không gì cách ngăn. Để em nhận ra mắt anh như đêm màu nhung. Choàng lên thế gian nhung êm vô cùng. Rồi đôi mắt anh đưa em vào mơ. Và em sẽ vui vì có anh sưởi ấm thân bình yên. Em có anh làm môi hồng. Một khi có anh choàng vai nồng.
Khi vắng em
Đóa hoa em cầm đã phai tàn rất vội. Cánh hoa buồn rụng xuống như một nét môi. Phố không vui cười ánh trăng thì héo vàng. Vắng em rồi là vắng theo một mùa huy hoàng. Không có em thế gian bỗng dưng vô hình. Nắng sẽ quên về thắp lung linh. Không có em thế gian héo hon âu ầu. Nắng mưa phai màu nhớ em. Khi vắng em thấy đêm trắng trôi ơ hờ. Giấc mơ không...
Giữ lại cho ấu thơ
1. Còn tiếng nói giữ cho êm đềm. Còn bối rối giữ cho tay mềm. Còn thắm thiết giữ cho hơi tình ấm. Còn nhiều nuối tiếc giữ cho đêm vô cùng. Còn mắt biếc giữ cho mây muôn trùng. Còn em ta giữ lại cho gấm nhung.. ĐK1:. Còn những héo hắt thôi đừng nhớ. Gió sẽ xoá đi buồn lo. Giữa chiêm bao em chờ mong ta đấy chăng. Còn những quấn quít mơ hồ ấy. Lao xao...
Chân dung tôi
1. Bao vây đời tôi chiếc lưới màu trầm. Đêm sang ngày lên nói khẽ gọi thầm. Tôi che mình đi vẫn thấy không yên được thân. Như trong thịt da đã cấy hạt sầu. Như trong quả tim máu ứ bạc màu. Như trong đầu nghe tiếng nói lặng lờ của ai không rõ mặt. Từ bóng gương có khi nhìn ra bóng ma. Từ giấc mơ chợt khô cháy.. ĐK:. Giữa khu vườn đêm một cánh hoa màu...