Phú Quang

  • Giọt cà phê

    Từng giọt cà phê rơi. Trong lòng em từng giọt. Mắt em màu mật ngọt. Tóc em màu cà phê. Từng giọt cà phê rơi. Trong lòng em muộn phiền. Khẽ rơi từng kỷ niệm. Vào câu hát bồng bềnh. Tình yêu rồi sẽ qua. Với những chiều băng giá. Lòng em chợt xót xa. Trái tim thành viên đá. Muốn hoà tan tất cả. Trong ly cà phê đen. Muốn hoà tan tất cả. Trong ly cà phê đen.

  • Nói với anh

    Một hạt mưa khẽ rớt nhẹ trên cổ áo em. Và từng chiếc lá khẽ rơi trên đường phố đêm. Chợt làm em nhớ phút mình bên nhau ngày nào. Ngày mà em đã trao anh niềm yêu thương khát khao.. Người yêu ơi, giờ anh nơi trời xa mịt mù. Để đêm đêm lặng lẽ riêng mình em đợi chờ. Trong nhớ thương ân tình xưa.. Về đi anh mình trao nhau nụ hôn nồng nàn. Và trao nhau...

  • Trong ánh chớp số phận

    Trong ánh chớp bất ngờ của số phận. Em đã kịp nhìn thấy anh. Trong vòng quay điên cuồng của số phận. Em đã dừng lại đúng nơi anh. Và từ đó em lặng lẽ nói cười, lặng lẽ nát tan. Và từ đó em thành sương thành lửa. Tình nào không một nửa là mơ. ĐK: Xe cấp cứu đang rú còi đó chăng. Hàng giậu ấy, hoa quỳ vàng đã nở. Hay nỗi buồn xưa một thuở vẫn...

  • Hà Nội và em khi thu chớm đông sang

    Thu rất thật thu là khi chớm đông sang. Em rất thật em là lúc em hoang mang lựa chọn. Anh rất thật anh là lúc anh ra đi nhẹ gọn. Để bớt cho đời một chút gió lao xao. Và tránh cho em bớt một lời chào!.

  • Romance 4

    Nửa vầng trăng vỡ rụng giữa đời. Anh không nghĩ rồi em lại đến. Cũng không tin qua bão giông nắng lửa. Cuối cùng anh còn lại mình em. Sao gặp gỡ để một lần em hát. Khúc bi ca bao ước vọng ko thành. Sao gặp gỡ để một lần em khóc. Nỗi cô đơn suốt tuổi xuân mình. Giờ thì không ai ngăn được nữa. Ngọn lửa bùng lên ! thiêu đốt niềm khát khao. Giờ thì không...

  • Romance 3

    Lối nhỏ mình em căn phòng nhỏ. Anh cứ đến rồi ra đi vội vã. Nỗi buồn nào qua đây, những niềm vui qua đây. Không cầu mong chờ trông. Bài thơ anh viết cho ai. Cuộc tình anh đã trao ai, em nào biết nào hay. Lối nhỏ lặng lẽ ru cuộc tình. Căn phòng lặng lẽ riêng một mình. Anh cứ đến rồi ra đi vội vã. Lời nguyền như bóng đêm mắt môi em làm tin.

  • Chuyện bình thường cuối cùng

    Có những khi về qua phố,. Phố chói chang không thấy mặt trời. Có những khi về qua phố. Phố qua đông không thấy mặt người. Chợt gặp mình cười như đã ngu ngơ.. Một sớm mai nào,. Thấy mình trong gương, tóc mờ như sương. Một sớm mai nào,. Chợt tỉnh cơn say,. Không còn bạn bè, không lời hẹn thề. Có những khi chiều nghe nhớ,. Nỗi nhớ xưa nay cũng nhạt mờ. Có những khi về trong...

  • Điều giản dị

    1. Dịu dàng hạt nắng đùa nhẹ trên áo. Đôi môi em gọi bao khát khao. Mắt em vời vợi đăm đắm trời cao. Em mong manh tựa rừng cây trút rơi lá. Gió chiều bỗng chợt xao xuyến mãi không nguôi. Người yêu ơi dù mai này cách xa. Mãi mãi diệu kỳ là tình yêu chúng ta. Và ta biết một điều thật giản dị. Càng xa em ta càng thấy yêu em. 2. Hội ngộ rồi chia...

  • Bâng quơ

    Đôi khi ta nhớ một thoáng heo may. Đôi khi ta nhớ một sớm sương bay. Con đường mùa đông hàng cây lá đổ. Đôi khi ta thèm lang thang như gió. Đôi chân vô định về miền hư vô.. Đôi khi em bỗng về giữa cơn mơ. Đôi khi ta hát lời hát nghêu ngao. Thương một vì sao giờ xa quá rồi. Đôi khi ta thèm nghe lời em nói. Dẫu biết bây giờ chỉ là xa xôi..

  • Trước mộ cha

    Một mình con trước mồ cha. Chiều chưa xuống đã sương sa ướt đầm. Cha nằm một cõi xa xăm. Hắt hiu nắm cỏ âm thầm nắng mưa. Thoảng cơn gió từ ngàn xưa. Bao nhiêu buốt lạnh lùa vào tim con. Đôi mươi năm tháng mỏi mòn. Bao vinh nhục cũng chỉ còn hư không. Cha nằm giữa cõi mênh mông. Trên mồ gió với những tàn ngẩn ngơ. Dòng sông vẫn chảy bơ vơ. Cõi đời cát bụi...

  • Ngọn nến

    Khi từng giọt nến lặng lẽ rớt vào đêm xa. Em có thấy thời gian đang qua đi vội vã. Khi từng giọt nến lặng lẽ rớt vào đêm sâu. Ta chợt nghe mùa thu trắng trên đầu. Sao tình yêu còn dâng trong mắt em. Cho ta nhớ một thời trai trẻ. Sao mùa thu còn vương trong mắt em. Cho ta tiếc một thời xa đến thế. Dẫu một mai tình xa trong đắng cay. Sẽ còn mãi...

  • Kỷ niệm của tôi

    Kỷ niệm của tôi dòng sông thành phố. Bạn bè tôi gục ngã dưới chân cầu. Tuổi hai mươi chưa một lần hò hẹn,. Tuổi hai mươi chưa một vòng tay yêu thương,. Chỉ có nỗi nhớ quê hương xanh màu lính. Và giấc mơ một lần về trên con đường nhỏ. Để nghe tiếng mẹ ru xao động trưa hè. Ôi giấc mơ nhỏ nhoi. Giấc mơ quá nhỏ nhoi. Bao nhiêu năm rồi chiến tranh đã rời xa.