Phú Luân
Chung một con đường
Ngày dần trôi quá nhanh. Khiến tâm hồn ta chợt như vắng tanh. Ấp ôm về một hình bóng cũ. Thấy sao giờ đây sao xa xôi mịt mù.. Đoạn đường ôi quá dài. Vậy mà sao anh vẫn cứ mãi hoài. Dạo trên con phố nơi em bước đi. Tìm lại bóng hình xưa.. ĐK:. Khi xưa ta bên nhau nào hay người sẽ đổi thay như cơn mơ vụt bay. Mình tay nắm tay trong cơn mưa chiều...